Bạch Tuệ San khụy xuống thất thần một lúc, sự thật trước mặt như giáng cho cô ta một đòn chí mạng, công việc nhàn hạ lương cao này có biết bao người mơ ước mà không được, còn cô ta có mà không biết giữ, chỉ vì những phút nông nổi đã dồn bản thân vào bước đường cùng. Nghĩ tới thì oán hận mà Bạch Tuệ San dành cho Trịnh Vỹ Tuấn ngày một chất đầy như núi.
“Cám ơn, tổng giám đốc.”
Bạch Tuệ San bất ngờ mở miệng, chất giọng nặng nề mang theo sự thất vọng đến cùng cực.
Thấy cô ta như thế Lâm Di bất ngờ nổi lên lòng thương hại, cô níu tay Ngôn Thần Ngạo: “Anh trả lương cho cô ta đầy đủ nhé, nếu không tập đoàn JIP sẽ bị mang tiếng là bóc lột sức lao động đấy.”
Ngôn Thần Ngạo nhìn Lâm Di, ánh mắt cưng chiều: “Anh không nghèo tới mức thèm thuồng mấy đồng lương đó của cô ta đâu.”
Lâm Di khoác tay Ngôn Thần Ngạo, đầu tựa vào vai mỉm cười mãn nguyện.
Ngôn Thần Ngạo quay đầu nhìn Bạch Tuệ San đang chật vật dưới sàn, giọng nói không thể tuyệt tình hơn:
“Cô thôi việc từ hôm nay luôn đi. Về công ty tìm Bạch Linh để giải quyết lương bổng.”
Một lời nói ra rất dứt khoát, Bạch Tuệ San nghe chất giọng lạnh lùng của Ngôn Thần Ngạo là biết mình dù có dập đầu van xin cũng chẳng có ích gì.
Khi cô ta ngước mắt lên đã thấy Lâm Di vai tựa má kề khoác tay Ngôn Thần Ngạo rời khỏi quán cà phê, lòng đố kị ganh ghét cuồn cuộn như cơn sóng thần đang chảy trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-ma-tong-tai-xin-nuong-tay/1722785/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.