Chương trước
Chương sau
Chương 100: Tích cũ 1

Cái tên ấy có ngụ ý rất hay, Anh Lớn lật tung sách vở 2 ngày trời mới moi ra được. Bọn họ có đứa nào biết cổng trường tròn méo thế nào đâu, thật là làm khó ổng mà. Cơ mà ngụ ý cụ thể là gì thì Quạ Đen đã quên bén, dù sao cũng qua mấy trăm năm rồi, đâu thể nào trông mong hắn khắc sâu mỗi một đoạn ký ức được. 

So ra thì thứ lững lờ trong lòng lại là những chuyện vặt vãnh mấy năm đó, khi mọi người sớm tối bên nhau. 

Từ năm 6 tuổi đến năm 13 tuổi là thời thơ ấu của kẻ khác, là nửa đời trước của Quạ Đen. 

Hắn lớn lên, đánh lộn, hòa hảo, nương tựa nhau mà sống cùng với 3 người đó, 

Về sau, khi Quạ Đen đã thật sự trưởng thành, nhớ lại khoảng thời gian đấy, hắn cảm thấy ấy là khởi đầu cho cái nết chúng chê của mình. Trong cái đám con nít đấy, hắn dưỡng thành khuôn mẫu tương tác của mình với kẻ khác: Lớn hơn thì phải chiều chuộng hắn, nhỏ hơn thì phải tung hô hắn, kẻ đồng trang lứa thì phải để cho hắn đùa cợt. 

Sức mạnh mồi lửa của Anh Lớn là cường hóa thân thể, có thể điều chỉnh độ cứng và cường độ cơ bắp của từng bộ phận. Nếu được luyện tập chiến đấu tốt thì sức mạnh mồi lửa này chính là quân bài tẩy, có thể công có thể thủ. Công có thể biến tứ chi thành thần binh lợi khí, đầu hóa chiếc búa đồng khủng, thủ có thể khiến làn da đao thương bất nhập, nói trắng ra chính là chiến sĩ dự bị điên cuồng, làm cho tụi nhỏ mê “hự hây ya” hâm mộ phát khóc. 

Nhưng Anh Lớn chẳng thích “hự hây ya” chút nào hết, tính ổng ôn hòa, lúc nào cũng thận trọng quan sát sắc mặt kẻ khác, không bao giờ xảy ra xung đột với người ta. Lúc huấn luyện ổng sẽ luôn thiếu vài phần hăng máu nên lần nào cũng bị phạt vì chuyện đó. Cơ mà tay nghề nấu cơm của ổng xịn số 1, nhất là làm bánh ngọt, có thể sánh với đầu bếp chuyên nghiệp. 

Quạ Đen bệnh khỏi cần tới thuốc, Anh Lớn hấp cho hắn miếng bánh kem là bao khỏe, có tức cỡ nào thì đảm bảo một xửng bánh nhân đậu ngọt hương hoa quế cũng có thể dỗ dành hắn sướng rơn. 

Thời niên thiếu, cái tôi của Quạ Đen cứng như đá kim cương, mài giũa thế nào cũng không biến dạng, thành ra sẽ bị người bao dung dịu dàng thu hút như là lẽ tự nhiên. Hồi nhỏ hắn mê tít mẹ nuôi trẻ, hơi lớn chút thì mê Anh Lớn, về sau chắc là cả đời cũng chẳng thoát ra khỏi gu mê kiểu người này. 

“Oắt Cố Chấp Thối Tha” thì không được, đó là cục đá kim cương khác, thằng oắt này bức bối, bướng bỉnh, tính nết vừa thấy ghét vừa cứng đầu, miệng chẳng nói được câu gì tử tế, hở tí là xù lông. Ngày nào Quạ Đen cũng trêu thằng oắt đó như trái pháo có thể tái chế.

Sức mạnh mồi lửa của Oắt Cố Chấp là “Nghe lén”, có thể đánh dấu đối tượng nghe lén bằng tinh thần của mình, kín hơn máy nghe lén nhiều. Quạ Đen vẫn luôn cho rằng sức mạnh này vô cùng thô bỉ, thường xuyên bày đủ thứ trò, lợi dụng sức mạnh của nó để ăn hiếp nó.

Sức mạnh mồi lửa kiểu này không có tác dụng cường hóa cơ thể gì cả, có khi Oắt Cố Chấp bị hắn ghẹo ứa gan, thế là nó mặc kệ bảy ba hai mốt mà nhào tới biểu diễn võ thuật với hắn. Hai người đánh nhau cũng chỉ bên tám lạng, kẻ nửa cân: Mấy chuyện này trung bình 2 ngày xảy ra một chập. Đánh lớn quá thì Em Gái sẽ đi mách lẻo, kiếm Anh Lớn tới, mỗi tay Anh Lớn xách một đứa, cưỡng chế tách ra.

Em Gái nhỏ hơn Quạ Đen nửa tuổi, còn ngoan hơn cả cô bé tên Dâu Tây kia. Lúc bé thì nhỏ đó là con nhãi lẽo đẽo theo đuôi, lớn tí lại là đứa nhỏ đẹp như một phép màu: Nếu nhỏ đó là một người bình thường sinh ra trong một gia đình bình thường thì khéo còn có thể ra mắt làm ngôi sao nhí.

Quan hệ giữa Quạ Đen với Oắt Cố Chấp Thối Tha căng thẳng vậy, có quá nửa là tại nhỏ đó. 

Dĩ nhiên, luận về tự luyến thì Quạ Đen chưa bao giờ nhận thua hết. Tuy là người khác thì tết tóc, tặng quà cho Em Gái, còn hắn thì kéo bím tóc Em Gái, dí theo Em Gái đòi quà, thế nhưng hắn vẫn một mực tin là Em Gái thích mình hơn. Bằng chứng là hắn nói tào lao gì nhỏ cũng tin hết, đòi cái gì vớ vẩn nhỏ cũng chịu. 

Hồi nhỏ Quạ Đen kêu “Cầu thủy tinh màu dụ rắn”, nhỏ đó vừa nghe là tin ngay tắp lự, vậy là nhỏ vừa khóc vừa lấy hết “của nãi” ra cống cho Quạ Đen mất nết. Lớn một tí, Quạ Đen tùy tiện làm nũng thôi, nói “người ta đều là mồi lửa, chỉ có tao không phải, buồn ghê đó”, nhỏ đó lại tin. Vậy là con nhỏ tự nguyện xài máy gây nhiễu Quạ Đen chôm về, gây nhiễu quá trình kiểm tra, giả bộ mình cũng là “kẻ chưa thức tỉnh”, nhỏ đó không chút do dự giấu đi sức mạnh mồi lửa của chính mình, cùng làm đáy xã hội trong tổ chức, không có chút tôn nghiêm nào với hắn. 

Sức mạnh mồi lửa của Em Gái có thể nói là nghịch thiên mà cũng có thể nói là vô bổ: Nhỏ đó có thể thực hiện nguyện vọng của kẻ khác với cái giá là chính mình.

“Nghịch thiên”, là chỉ cần nhỏ đó có thể trả cái giá thì gần như nguyện vọng nào cũng có thể thực hiện, cho dù là khiến kẻ hấp hối, thuốc thang châm cứu vô hiệu khỏe lại… tất nhiên, chỉ có kẻ nào cấp bậc mồi lửa thấp hơn nhỏ đó thôi. 

“Vô dụng”, là trong quá trình đó, bản thân mồi lửa là vật tiêu hao. Mấy chuyện nhỏ nhặt kiểu “hi vọng rút được thẻ game vàng”, “hàng xiên nướng bày ngay cửa”, nếu nhỏ đó bất cẩn đồng ý thì sẽ bệnh một trận; “Thị trường chứng khoán ngày mai tăng” nếu mà thực hiện thì nhỏ đó phải chuẩn bị tinh thần xe tông mất nửa cái mạng; Còn về chuyện như “Trúng vé số 1 triệu” hoàn toàn có thể lấy cả cái mạng của nhỏ đó… Hồi ấy nhỏ đó bị bán vào đây với giá đúng 1 triệu, thế là vận mệnh xoay vần, đó trở thành hạn mức cao nhất của nó. 

Chuyện Em Gái thức tỉnh mồi lửa chỉ có mỗi Quạ Đen biết. Bé trai và bé gái “móc ngoéo”, hẹn nhau giấu kín tới ngày đôi cánh của hắn cứng cáp, có thể mang con nhỏ trốn đi. 

Tiếc, rằng đây không phải là một câu chuyện thanh mai trúc mã học đường. 

Trong cái thế giới mà cá lớn nuốt cá bé, cá bé sẽ chết, cá lớn sẽ biến thành cái gai trong mắt người khác. 

Cái nết thúi um của Quạ Đen rất dễ đắc tội với người ta, trong tổ chức có vô số ánh mắt giấu trong chỗ tối, muốn xử chết tên khốn còn chẳng phải mồi lửa này. Song họ chẳng làm gì được hắn, tổ chức toàn rỉ tai nhau “thằng nhỏ đó không phải mồi lửa, nó là yêu quái”. 8 tuổi, bố nuôi ngược đãi hắn mất tích một cách ly kỳ, từ đó về sau không rõ sống chết. Người còn chưa cao bằng cọng hành đã được cấp trên để ý nhờ tỉ lệ hoàn thành nhiệm vụ cao, lại còn lắm thao tác không ai ngờ tới. Trong một vài trường hợp, cái giọng còn chưa vỡ của hắn cất tiếng còn có sức nặng hơn cả mồi lửa cấp cao. 

Vậy là đám linh cẩu chỉ đành nhắm vào người bên cạnh hắn.

Năm Quạ Đen 13 tuổi, bọn chúng đã điều hắn đi bằng nhiệm vụ hắn không thể nào từ chối. Đợi tới khi hắn phát hiện ra có chỗ kỳ lạ, vội vã quay về thì bí mật của Em Gái đã lộ ra, bị người ta mang đi mất. 

Oắt Cố Chấp cho rằng đây hoàn toàn là do Quạ Đen tự cho mình là đúng mới sinh chuyện thị phi, thằng oắt đó cãi với Quạ Đen một trận, từ đây rạn nứt, chẳng còn hòa hảo nữa. 

Những tháng ngày đó, chỉ có Anh Lớn cùng hắn tất tưởi ngược xuôi, cuối cùng Quạ Đen cũng phơi bày sức mạnh mồi lửa mình ẩn giấu bấy lâu.

Nhưng khí đó hắn quá đỗi non nớt, chẳng đuổi theo kịp, chỉ bắt được một cuộn khế ước đen thẳm.

Di nguyện của nhỏ là “muốn rời khỏi chỗ này”. 

Thế là Quạ Đen trộm thi thể đi, cùng Anh Lớn an táng cho nhỏ đó. Khế ước được hoàn thành, hắn có được sức mạnh mồi lửa chẳng khác gì lời nguyền của nhỏ đó. 

Mồi lửa của Em Gái được đánh giá là cấp 2, bắt đầu từ lúc đó, hắn đã biết chắc chắn cấp bậc của mình đã vượt xa bậc 2. 

Đôi cánh của hắn cứng cáp rồi, cứng cáp muộn một chút, nhưng tốt xấu gì hắn cũng không phải kẻ trắng tay, hắn còn có thể đưa Anh Lớn đi. 

Nếu như khi ấy thành công, chắc có lẽ đời này của hắn đã là một câu chuyện khác ha. 

Quạ Đen còn nhớ ngày Tết đó, Anh Lớn nướng bánh tart trứng. Vất vả mới làm ra phần vỏ bánh giòn rụm hoàn mỹ, kết quả lại bị tên oắt mình chiều hư moi nhân ăn bỏ lại vỏ. Anh Lớn thở dài thườn thượt, vừa cần mẫn đi nướng chiếc pudding thuần sữa trứng cho hắn vừa lải nhải dặn hắn bớt ăn đồ ngọt lại, để dành bụng ăn cơm. 

Khi đó hương bay khắp phòng, đèn đuốc bên ngoài khung cửa sổ chẳng ngơi, trong phần tin tức là “thẩm phán tối cao” mới lên đang phát biểu lời chúc mừng năm mới. 

Quạ Đen ồn ào đói ước, Anh Lớn biết được tình huống của hắn căng thẳng cản lại. 

“Không sao, sức mạnh cũng đâu có thực hiện nguyện vọng của mình được,” Thiếu niên bất lương cầm ly rượu ngọt nồng độ thấp, hắn không say, chỉ là ít nhiều gì cũng có chút phấn khích mà hỏi người thân cuối cùng của mình, “Anh, nguyện vọng của anh là gì? Chỉ cần anh nói ra, em đều sẽ thực hiện cho anh.” 

Anh Lớn ngẩn ra, ngập ngừng muốn nói lại thôi. 

Cái năm đầy ắp mùi sữa thơm ngọt ngào đó cứ vậy kéo dài cho tới khi Oắt Cố Chấp tức muốn chết xông vào mới kết thúc. 

“Nghe lén” thần không biết quỷ không hay nghe thấy một màn phản bội: Quạ Đen năm 4 tuổi là hộp mù “mồi lửa tương lai”, giá thị trường 1 triệu; Quạ Đen năm 13 tuổi có sức mạnh mồi lửa gian xảo, vượt xa cấp 2 một cách rõ rệt, lại còn thành công phục chế “Phép màu” đã mất - “Phép màu” là cái tên bọn họ đặt cho sức mạnh mồi lửa của Em Gái - Em Gái là thịt Đường Tăng, còn hắn là thịt Đường Tăng plus, giá giao dịch là 400 triệu. 

Đầu tiên là mẹ nuôi trẻ, sau đó là tới Anh Lớn, hắn ngã 2 lần vào cùng một cái hố, dạy mãi mà chẳng chịu sửa, ấy là đáng đời.

Chỉ là hắn cảm thấy 400 triệu thì hơi thiệt, nhìn kiểu gì cũng thấy mình hẳn phải có giá trị liên thành chứ. 

Về sau Oắt Cố Chấp chết vì cứu hắn, Quạ Đen không nhận khế ước của thằng oắt đó, là vì di nguyện của oắt ta là “Sống cho tốt, chạy được bao xa thì chạy”, thế này còn không phải chuyện vớ vẩn nữa à?

Hắn không chạy. Nửa năm sau, 1 trong 3 tổ chức bị liệt vào “chủ nghĩa khủng bố thủy tinh đen” lớn đương thời tan rã, người lập kế hoạch ký tên “Kẻ đưa tang”. 

Bên phía chính phủ truy bắt hắn, biệt danh của hắn là “Quạ Đen”. 

Hắn nhìn Anh Lớn tắt thở, 5 phút sau, hắn vẫn nhận khế ước “tha thứ cho anh”, dù sao thì hắn cũng thòm thèm cái cơ thể được cường hóa của chiến sĩ điên cuồng đó mà. 

Thế nhưng khế ước tiêu tán, Quạ Đen lại không có được thứ mình muốn. Đối phương để lại cho hắn cái bí quyết làm bánh ngọt. 

Thiệt là kỳ cục mà. 

Nhưng về sau lớn rồi hắn mới phát hiện ra “thợ làm bánh” có ích hơn “chiến sĩ cuồng loạn” nhiều. Dù sao chiến sĩ cuồng loạn hơn nữa chỗ nào mà không có, nhưng ra nước ngoài làm nhiệm vụ thì đầu bếp biết nấu ăn chính là vì vua của vũ trụ.

Song Quạ Đen cũng không bao giờ ăn nữa, hắn nói với người ta mình viêm họng, không ăn được đồ ngọt. 

Hắn náu mình giữa chốn phố xá 2 năm, sau đó nhất thời ấm đầu mà nhận “đơn báo thù”. Sau khi hoàn thành đơn hàng, mục tiêu của hắn biến thành “bên A”, lúc này Quạ Đen mới biết quý ngài khổ chủ của mình không phải kẻ nhảy ra từ kẽ đá, phía sau người ta hãy còn một đứa nhỏ không tới 10 tuổi.

Hắn biết cảnh sát đang bắt mình, nhưng mà trong tên cô bé đó có chữ “Tĩnh” giống hệt Em Gái năm ấy, thế là hắn không cầm lòng được, đi tới đó xem thử. Quạ Đen không biết cái tên có ảnh hưởng tới vẻ ngoài hay không… mà cũng có khi thẩm mỹ của mọi người với con nít đơn giản, trẻ con xinh đẹp đứa nào cũng na ná nhau. Tóm lại là hắn đã trông thấy một gương mặt nhỏ nhắn như đã từng quen. 

Hắn kiếm bộ đồ ông già Noel cho mình, tới cửa hỏi em gái có nguyện vọng gì không. Cô bé đó hung ác nói “kẻ xấu chết đi”. 

Ông già Noel giả nghe xong thì nói nguyện vọng này đơn giản, không có siêu năng lực cũng làm được. 

Thế là mồi lửa thần bí mang hiệu Quạ Đen mua cây kem mời đứa nhỏ ăn, ăn xong thì bị bắt, trở thành tù nhân khu “nguy hiểm cao đặc biệt”. Sau “Thần nói” còn đang tiêu dao ngoài vòng pháp luật và phần tử nguy hiểm chưa rõ gây ra thảm án tàu Asgard, hắn trở thành hồ sơ mồi lửa cấp đặc biệt thứ 3, lần nữa nghiệm chứng “định luật cấp đặc biệt không có người tốt”.

Làm dân bụi đời từ xóm nghèo lên phố lớn, ăn ở chui 15 năm, đến lúc này đây, rốt cuộc hắn cũng có hồ sơ và cái tên của riêng mình.

Hắn tên “Mã số EHA003”. 

—Tart trứng:

Pudding:
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.