“Ngài Ngày Một Tháng Ba.” Sau cơn lặng thinh của tất cả mọi người, Quạ Đen giữ đóa “hoa bìm bìm” dùng để truyền tin lại bằng tay trái, một sợi khế ước trong số đấy hiện lên trên đó, cùng chờ đáp án cuối cùng với mọi người.
Lúc này hắn dồn hết sức chú ý vào đóa hoa bìm bìm, không nhìn thấy ánh mắt Gabriel nhìn tay trái mình lóe ánh sáng màu bạc, sắc mặt càng thêm tệ.
Quạ Đen: “Là anh tự nguyện bán vị trí dịch trạm, thông tin của “Ẩn Mình” cho ma cà rồng đúng không?”
“... Đúng.” Giọng nói mơ hồ nhả ra từng chữ, “Tui, tự nguyện chịu, chịu lời nguyền của ma cà rồng, không được nói… dối, không được phản bội.”
Năm đó, gã lần đầu vào đấy, trưởng dịch trạm tiền nhiệm của Ẩn Mình đích thân đón gã vào.
Bọn họ gọi gã tiếng “anh em”, nhiệt tình giới thiệu dịch trạm cho gã biết, mời gã vào nhà khách tốt nhất để nghỉ ngơi.
Lần đầu tiên trong đời mình, gã được nếm bánh mì trắng mềm mịn.
Nhặt rác quanh năm, ăn “thức ăn quả mọng” quá hạn sử dụng, bộ nha hỏng hóc của gã chắc không xứng được ăn mấy món này, lúc nhai không quen còn trệu trạo, đã cắn nát thịt mềm bên gò má.
Bánh mì trắng có mùi máu tanh.
Khế ước đen kịt tan rã rồi biến mất, kẻ đã khuất còn canh cánh điều chi, lượng tin tức khổng lồ như thủy triều đổ vào đầu Quạ Đen.
Tạm dằn lại tạp niệm, Quạ Đen không xem xét suy nghĩ mà kiên trì hỏi nốt câu cuối: “Trừ dịch trạm “Ẩn Mình”, anh còn từng làm những gì?”
Thật ra cũng chẳng có gì.
“Vứt bỏ thân phận và chủng tộc của mình, triệt để sa đọa, sau đấy bò ra khỏi địa ngục để báo thù”, cái kiểu cốt truyện sảng khoái này toàn là tưởng tượng ra cả thôi. Ma cà rồng khống chế gã đâu phải lúc nào cũng nghĩ tới gã, người ta có hứng thú với “dã quái cao cấp” dám tự dâng mình tới cửa hơn cái chuyện đi “đuổi trùng” chốn núi sâu rừng già một chút, huống chi một Thợ Thủ Công chết dí trong nhà cũng có được tin tức của thần thánh với thần bí đâu.
Mà gã còn không phải dòng chính trong hiệp hội, vĩnh viễn không thể tiếp xúc với những thứ cốt lõi, thậm chí còn không cách nào tiết lộ vị trí của hiệp hội cho bên ngoài. Lúc ban đầu ma cà rồng còn để gã đi nghe ngóng tin tức giao dịch tỏi, nhưng gã hoàn toàn không dò thám được cái gì hữu ích, đối phương cũng nhanh chóng không cần tới gã nữa.
Sự phản bội của gã cũng giống như sự ra đời của gã vậy, chẳng được tích sự gì.
“Hết… hết rồi, tui, tui không… phải dòng chính của hiệp hội… Thợ Thủ Công. Mấy vụ… quan trọng… như tỏi, tui, tui không tiếp xúc tới. Còn có vụ mấy, mấy người nữa, xin, xin lỗi, con gái tui… con gái tui trong tay ả ta, tui chỉ còn có con bé… chỉ còn có con bé…”
Quạ Đen chậm rãi thở ra, lắng nghe giọng nói run như lá cờ châu trên quảng trường thành phố Ánh Sao Sáng hôm nay của Ngày Một Tháng Ba, đoạn tựa vào lưng ghế.
“Thấy rõ” không trông thấy, song Gabriel có thể tưởng tượng ra được giờ phút này đây, hắn tạm rời khỏi thế giới người sống, đang lật xem dấu vết người chết để lại trên người mình… Đúng, thực tế Quạ Đen chẳng phải kẻ “thực hiện nguyện vọng, thu lấy linh hồn” gì hết, thế giới vốn dĩ không có cái món “linh hồn” đó.
Khi Quạ Đen nhắc tới chuyện của mình thì luôn là vẻ mơ hồ, Thấy rõ cấp 1 cũng chẳng “thấy” tới trên người hắn, lúc trước Gabriel cũng chỉ có thể suy đoán nhờ vào manh mối.
Cho tới lúc này.
“Thấy rõ” vẫn luôn tập trung cao độ vào người Dương Charlie, bắt đầu từ khoảnh khắc y quan sát xuyên qua thời không, có được góc nhìn của chị ta thì sự thay đổi về lượng đã dẫn tới thay đổi về chất. Toàn bộ vết tích của chị ta ở thế gian này đều biến thành “có thể tra cứu” trong mắt “Thấy rõ”.
Mới nãy, ngay khi vừa nhìn thấy chiếc xe dự phòng của bọn Quạ Đen từ xa, còn chưa tới gần thì Gabriel đã cảm giác được hơi thở của ma cà rồng nọ. Y tiện tay cầm vật thiên phú ma cà rồng, mượn năng lượng kích hoạt Thấy rõ, lần đầu tiên “trông” thấy thứ quấn trên tay trái Quạ Đen…. Và lai lịch của nó.
Nhìn thấy chết chóc, cộng hưởng cùng tử vong, lấy thân thể làm vật dẫn, để vong linh in lại dấu vết.
Những thứ gọi là “sức mạnh có được”, “tri thức được chia sẻ” hoàn toàn không phải thứ gì “tốt lành”. Đó là công cụ của những thứ quỷ quái có việc muốn làm nhưng chưa kịp hoàn thành thì đã bỏ mạng giữa đường tiện tay trao lại, ép buộc giao tiếp bằng nghi thức “hoàn thành di nguyện”!
Sau khi Gabriel “nhìn thấy” cơ chế vận hành của thứ đó thông qua khế ước của Dương, Thấy rõ có thể truy ngược lại nhiều hơn nữa trong tình huống “đã biết”: Ví dụ như mới nãy, y tận mắt chứng kiến cảnh tượng nghi thức chết tiệt hoàn thành.
Với Gabriel mà nói, “có chút vui” chính là chẳng nghĩ gì đã bật cười, “có chút giận” chính là giết sạch sẽ. Chúng đều chẳng phải là phản ứng kịch liệt ghê gớm gì cả, vậy nên y tự nhận mình tính hòa nhã, ít dao động về mặt cảm xúc.
Đấy là lần đầu tiên y biết lửa giận đã ngút trời, là làm gì cũng không dịu xuống được, chỉ có thể ngồi im ở đó, đưa lưng về phía mọi người, thất khiếu bốc khói.
Lúc này, bà Honey cũng bốc khói biểu diễn cho y xem sự phẫn nộ của người thường.
Trong “hoa bìm bìm” vang ầm, tới cả Quạ Đen cũng bị giật mình mở to mắt.
Honey túm cổ áo Ngày Một Tháng Ba, đè người đàn ông nhỏ gầy đó xuống cạnh bàn: “Quỷ hút máu tùy tiện cho mi xem cái chén cái lọ là mi đã tin đó là con mi hả? Sao mi không lên đại cái cây nào mò trứng chim về ấp đi, ít ra cái thứ đó cũng là vật sống! Tên người chim nhà mi đang giỡn với ta đấy hả?!”
Ngày Một Tháng Ba cất tiếng rên rỉ “ư ử” như chó, Gabriel cụp mắt, thu hồi ánh nhìn, đoạn cất tiếng nói nhẹ tênh: “Quý bà Honey, nếu là chuyện này thì là thật đấy.”
Honey sửng sốt, bà cụ phớt lờ ánh mắt “đây là vị nào” của Damianos mà quay sang thiết bị liên lạc bên cạnh nhìn.
Ngày Một Tháng Ba khóc lóc, nước mắt rơi như mưa, song rốt cuộc trong đôi mắt ấy cũng có đốm sáng hiện lên.
“Ngài Thợ Thủ Công có đứa con gái như vậy, ma cà rồng không lừa người đâu. Hơn nữa cũng không lừa được nhỉ, tôi nghĩ dù là tạo vật Thợ Thủ Công hay hàng lậu thì hẳn đều có đồ vật liên quan tới việc “phán định lời dối trá” chứ?”
Ngày Một Tháng Ba nức nở gật đầu: “Anh, anh biết nó ở, ở…”
Giọng nam xa lạ, ôn hòa bay ra khỏi tạo vật Thợ Thủ Công hình đóa hoa bìm bìm, như bài thánh ca truyền bá của thần.
Giọng nói của thần lạnh hơn cả tuyết ở Bắc Cực, ánh mắt của thần đầy vẻ nghĩ suy, tình yêu mà thần dành cho loài người chẳng qua cũng chỉ là sự thương xót của khán giả dành cho vai chính đã tuyệt vọng.
“Thật ra chắc hẳn là anh còn con trai nữa… ồ, khá nhiều đó, tin tức tạp loạn quá, tôi không có nhìn kỹ. Nhưng dù là gái hay trai thì cũng đều không phải lấy ra từ trên người vợ anh.”
Biểu cảm trên mặt Ngày Một Tháng Ba đọng lại, gã bối rối: “Cái, cái gì? Anh, anh nói vậy là có ý gì…”
“Con của anh không phải được lấy ra từ trên người vợ của anh. Lúc ma cà rồng vớt người lên thì cô ấy đã là một cỗ thi thể trương lên rồi. Ngài Thợ Thủ Công, trong một món hàng lậu, vật lưu lại mồi lửa là nguồn năng lượng, những vật liệu khác được thiết kế thành đủ kiểu mạch điện, khi kích hoạt thì sức mạnh trong mồi lửa sẽ chảy theo dòng, đó là thời điểm không dễ dàng rò rỉ ra ngoài nhất. Còn anh lại trộm đi mồi lửa đang ở trạng thái kích hoạt trong hàng lậu dù không có tiếp xúc, chuyện này thật sự quá ghê gớm. Vậy nên quý cô ma cà rồng đó cho rằng anh có giá trị nghiên cứu rất lớn, cũng có tính phát triển mạnh. Chị ấy không giết anh để lấy vật lưu lại mồi lửa đi mà là lấy đi tế bào sinh sản của anh.”
Dương không quan tâm chuyện mất đi mồi lửa cấp 1, chị ta xem như mình đang đầu tư.
Chắc là tương đương với việc trồng một mồi lửa cấp 1 xuống đất, rất có thể sang năm sẽ thu được mồi lửa cấp 2 với chất lượng tốt hơn.
Trừ việc này ra, tế bào sinh sản của gã vừa khéo có thể mang đi làm thí nghiệm, nghiên cứu xem liệu tính nhạy cảm trên “túi độc dã quái” có liên quan tới di truyền hay không. Chị ta đã đào tạo một lô con cái của “Ngày Một Tháng Ba”.
Chị ta cũng biết “quả mọng” có tính xã hội nhất định, vậy là chị ta ôm theo chút lòng “thử xem sao”, muốn xem xem nhược điểm “con cái” này có thể khống chế “quả mọng” ngu xuẩn bao lâu. Kết quả vô tình cắm liễu lại thành công, đáp án là cả một đời.
Cảm tạ ngài Ngày Một Tháng Ba, Dương khinh thường trí thông minh của quả mọng là nhờ có ngài đấy.
“Còn về những đứa trẻ đó…”
Là sản phẩm thí nghiệm, dĩ nhiên kết cục không khác gì với động vật trong phòng thí nghiệm.
Chúng nó có chết vì thí nghiệm, hoặc là “chết nhân đạo” sau cuộc thí nghiệm; có đứa đang trong quá trình thí nghiệm; còn có cả đứa bị mang đi nhân bản dự phòng… “Con gái” của Ngày Một Tháng Ba còn sống không phải lời nói dối, dù sao cũng có rất nhiều “con gái”, hàng gốc chết sạch thì vẫn còn hàng nhân bản, với kỹ thuật ở trung tâm gây giống thì đều như nhau cả thôi.
“Chủ nhân rất yêu con bé” cũng không phải lời nói dối, làm gì có kẻ nghiên cứu khoa học nào mà không yêu sản phẩm thực nghiệm sang quý của mình đâu.
“Báo danh đánh giá cấp bậc” cũng là thật, dù sao thì đánh giá cấp bậc hạng mục cũng quyết định kinh phí năm tới mà.
Đó là chân tướng “Thấy rõ” “nhìn” thấy sau khi biết tình huống của “Ngày Một Tháng Ba”, chỉ là y chưa nói hết đã bị Quạ Đen nghiêm khắc đè xuống.
Tới cả trưởng lão Damianos nghe mà cũng ngớ ra: “Đấy là… đấy là chuyện gì vậy?”
Thật lâu sau, trưởng lão Honey mới lại phá vỡ sự im lặng: “Sức nặng của chuyện này… đúng là đủ để chúng ta làm khó hiệp hội Thợ Thủ Công, nhưng làm thế nào thì còn phải thương lượng.”
Đầu tiên là chứng cứ, phải hành động đủ nhanh. Khi người có tuổi nói chuyện thì trong lòng cũng đã có bàn tính: Tuyệt đối không để đối phương nhận ra tiêu hủy chứng cứ, tốt nhất là có chuyện gì đấy để giương đông kích tây, dời sự chú ý của Thợ Thủ Công đi rồi mới lấy thế sét đánh không kịp bưng tai…
“Đúng, đó là mấu chốt.” Trưởng lão Damianos cũng hoàn hồn, “Hai người chúng ta giữ mấy Thợ Thủ Công lại là vì chỗ này không phải địa bàn của họ. Tọa độ thật sự của hiệp hội Thợ Thủ Công kín đáo, tới trong nội bộ còn không rõ…”
Ông ta liếc nhìn Ngày Một Tháng Ba giờ như cái xác không hồn: “Hơn nữa trong đấy được tầng tầng lớp lớp tạo vật Thợ Thủ Công bao bọc, phòng thủ kiên cố, không dễ gì vào được đâu.”
Quạ Đen dừng lại chốc lát, kế đó hắn cất tiếng, giọng điệu có chút kỳ quái: “Ặc… Tôi có bản đồ, được chứ?”
“Cái gì?”
“Bản đồ bên trong hiệp hội Thợ Thủ Công, có thể vòng qua toàn bộ các cơ quan.”
Trưởng lão Damianos hiếm hoi ngừng lại chốc lát: “Thứ cho tôi hỏi một câu, tôi nhớ bà Honey nói với tôi cậu là hướng Sợ hãi bí tuyến, không phải Thợ Thủ Công mà?”
Quạ Đen: “Ờm… cũng có thể nói như vậy?”
“Sao cậu lại… bỏ đi, không quan trọng, sau này hẵng nói. Tiếp theo chúng ta còn phải suy nghĩ xem làm sao kết thúc việc này. Cậu biết đấy, các trấn, các dịch trạm đều lấy tạo vật Thợ Thủ Công làm nền tảng, chắc chắn hiệp hội có “cửa sau”. Giao dịch với ma cà rồng là tội lớn phản nhân loại, phải băm vằm trăm mảnh, tới chừng đó có người lỡ rồi không sợ cùi, không màng tới hậu quả… thì chúng ta phải làm sao?”
Quạ Đen: “Chúng ta có thể lẻn vào trong hiệp hội Thợ Thủ Công, bịt hết “cửa sau” lại trước.”
Đầu trưởng lão Damianos đau gấp đôi, mới nãy còn nghĩ người trẻ tuổi đây thần bí khôn lường, giờ sao lại bắt đầu ngây thơ ngờ nghệch rồi?
“Nói nghe nhẹ nhàng đó, nhưng bịt kiểu gì? Tới nay hiệp hội Thợ Thủ Công cũng chưa từng thừa nhận có tồn tại thứ như vậy…”
Quạ Đen thản nhiên ngắt lời ông ta: “Tồn tại, tầng ngầm thứ 3 bên dưới trưởng lão đường, lúc mỗi món tạo vật Thợ Thủ Công hoàn thành việc chế tạo đều lưu lại một bộ “chìa khóa dự phòng” ở đó.”
Damianos mịt mờ: “... Hả?”
Honey đẩy ông ta ra: “Đừng vòng vo nữa, rốt cuộc cậu hiểu hiệp hội Thợ Thủ Công tới mức nào?”
“Nói sao đây.” Quạ Đen day mi tâm, có hơi khó xử.
Cuối cùng cũng đã hoàn thành đơn hàng của trưởng dịch trạm “Ẩn Mình” tiền nhiệm, nhiệm vụ này gian khó lắm mới có thể hoàn thành, tiền công đối phương trả… không thể nói là bị hố, chỉ có thể nói là hoàn toàn khác với những gì hắn đã tưởng tượng, rất là thâm ảo huyền diệu.
Giống như hắn đoán, hắn không thể lấy được sức mạnh mồi lửa hoàn chỉnh của đối phương khi không cầm được vật lưu lại mồi lửa của họ. Quạ Đen vốn trông mong có được hết thảy những tri thức về tạo vật Thợ Thủ Công của trưởng dịch trạm Thợ Thủ Công đây, như vậy thì dù hắn không đích thân làm cũng có thể làm kẻ lý luận dưới hình thức bách khoa toàn thư. Sau khi trở mặt với hiệp hội Thợ Thủ Công thì hắn cũng có thể quyên góp miễn phí phần tri thức này cho cứ địa mới.
Có ngọn lửa thủy tinh có thể kích hoạt mồi lửa mới, có hệ thống tri thức hoàn thiện, còn không nhóm bếp được chắc?
Kết quả hắn lại có được một thứ chứa lượng tin tức khổng lồ… ờm, coi như là “sổ sách” ha?
Trong đấy có tường tận các thông tin về toàn bộ tạo vật Thợ Thủ Công mà hiệp hội Thợ Thủ Công nắm giữ và chế tạo trước khi cái vị “bên A” còn chưa chết… Bất ngờ nhưng hợp lý là trong ấy có cả nguyên liệu cấm mà rõ ràng hiệp hội Thợ Thủ Công cấm dùng, chỉ có “Thợ Thủ Công đen” mới dùng tới.
Đây là tài sản cố định.
Còn là sổ sách tiền nong rối loạn trong tối ngoài sáng của hiệp hội cùng với con đường trao đổi lén lút với ngoại tộc cũng như ghi chép giao dịch, cách thức liên lạc, người có liên quan đến…
Đây là tài sản vô hình.
Phân tích kĩ càng thì e là còn tỉ mỉ hơn cả sổ sách bản cứng thật sự khóa trong tạo vật Thợ Thủ Công bên trong hiệp hội Thợ Thủ Công!
Đủ loại cơ mật trong đó là thứ mà cả đời Thợ Thủ Công hoang dã xuất thân bình dân như Ngày Một Tháng Ba cũng không được tiếp xúc đến. Mà ghi nhớ hoàn toàn từng chữ từng dòng của số tư liệu khổng lồ này trong đầu…
Chủ nhân ban đầu của phần “tri thức” này hoặc là kẻ có dã tâm, vắt hết óc toan tính, muốn trèo lên cao trong cuộc nội đấu; hoặc là kẻ phản bội bí ẩn… Thân ở tuyến đầu nhất, lặng lẽ chú ý, ghi chép toàn bộ, đợi thời cơ đánh đổ thế lực kia dễ như bỡn.
Quạ Đen thật lòng mong ông ta là người trước, như vậy thì cả sự kiện mới không đau thương như thế.
Đáng tiếc là hắn cũng biết khả năng cao trưởng dịch trạm “Ẩn Mình” tiền nhiệm là kẻ sau: Một Thợ Thủ Công cấp 2 có thể chấp chưởng thánh vật của hiệp hội Thợ Thủ Công nếu như muốn trèo lên thì ở lại hiệp hội Thợ Thủ Công, chuyên tâm đấu đá với người khác sẽ dễ hơn là sưu tập mấy thứ này nhiều.
Cái vị trưởng dịch trạm Thợ Thủ Công quá cố nọ không có đủ sức chiến đấu, cũng không kịp tìm được minh hữu mạnh mẽ lại đáng tin, song hai vị trưởng lão thần bí thì có.
Vậy là ngay chiều hôm đó, hai tiểu đội mồi lửa sở trường đột nhập đã lặng lẽ vào trung tâm hiệp hội Thợ Thủ Công, một đường suông sẻ không gặp trở ngại.
Khi mặt trời lặn về tây, tọa độ của 3 trấn nhỏ ẩn giấu phơi ra trước mắt bàng dân thiên hạ, hiệp hội Bác Sĩ ngơ ngác và thần thánh chứng kiến những thứ giấu trong trấn nhỏ: tạo vật Thợ Thủ Công tinh xảo nhất, tỏi tươi số lượng lớn… và xa xỉ phẩm của ma cà rồng làm người ta hoa cả mắt.
Sóng thần ở khu Đuôi cuốn từ thành phố ngầm lên tới mặt đất, tràn về phía năm khu lớn ở châu Ma Kết, đổ xuống làm rung chuyển nơi định cư lớn nhất của loài người trên thế giới.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]