Chương trước
Chương sau
Chương 80: Avalon 15

Cấp dưới còn đang chờ mệnh lệnh, Carver khẽ chau mày, đang định nói gì đấy thì Malkav đã xen vào: “Bỏ đi, không bắt được đâu.” 

Malkav nói xong thì ghé sang liếc nhìn hình ảnh giám sát, báo biển số xe camera quay được và vị trí hiện trường tai nạn giao thông xe gấu đâm nhau: “Điều chỉnh mục tiêu nhiệm vụ, điều tra chiếc xe này, bắt giữ lái xe…”

Còn chưa nói hết, Malkav đã khẽ hít ngụm khí, chỉ thấy cảnh “xác ướp” trên màn hình giám sát dường như có thể quan trắc ngược lại gì đó thông qua camera ở góc đường. Dáng người lảo đảo đó đứng thẳng lên, đoạn ngẩng đầu khoe cái khẩu trang “CHẾT ĐI” của mình, còn nắm vành mũ, tặng cái hôn gió nữa. 

“Ha!” Malkav sửng sốt còn cất tiếng cười, “Tên nhãi này dám thật luôn.”

Carver: “Chuyện gì vậy?” 

“Vật thiên phú đó.” Malkav ngửa mặt, dựa vào lưng ghế, đôi bàn tay hắn lười nhác đan vào nhau, gác lên bụng, “Loại hình phi tấn công như các anh đấy, đúng là không nhạy với lưu chuyển sức mạnh gì hết. Lúc anh khởi động nó, sức mạnh của nó đã bị mục tiêu lặng lẽ xẻ làm hai, sau đó chảy mất khoảng ¼ nữa.”  

Carver: “...”

Sao anh không nói sớm?!

“Tôi cũng phải tận mắt chứng kiến bản lĩnh của đối phương mà. Nếu tôi đoán không sai, đây mới là “món quà” mà lệ làng đưa tới cho chúng ta hôm nay.” Ngón tay của Malkav khẽ gõ vào khớp, “Dù sao chỗ này cũng là địa bàn của người ta, tôi đoán quý ông hoặc quý bà trốn sau màn cũng không hy vọng triệt để bóp chặt động mạch của Bí tộc. Cũng phải, chút việc cỏn con cũng muốn lấy được “Bí khế”, nghĩ nhiều rồi.” 

Carver theo kịp mạch suy nghĩ của hắn ngay: “Người này có thể trộm sức mạnh của vật thiên phú sao? Không phải là “sát thủ có thiên phú” trong truyền thuyết thật đấy chứ? Sao lại làm được chuyện như thế?”

Malkav lắc đầu: “Có thể là thiên phú của chính gã, cũng có thể là vật thiên phú nào đó chưa biết… Tôi chưa thấy bao giờ, nhưng tôi cũng không phải chuyên gia trong lĩnh vực này. Vừa nãy đã tìm người liên lạc với nhà Venture khu Sừng… Thú vị thật, “Thấy rõ” chết trong tay gã cũng không oan. Tôi muốn xem xem gã có khả năng lấy “Gió lốc” trong tay tôi không.” 

Lúc nói những lời này, ánh mắt của hắn dừng lại trên màn ảnh giám sát mạng lưới giao thông của thành phố dưới lòng đất. 

Bản lĩnh săn giết của “sát thủ có thiên phú” ghê gớm đến mức nào thì tạm thời còn chưa rõ, nhưng bản lĩnh tay đua lại được thể hiện hết sức hoàn mỹ. 

Do cái vị này quá điên, vậy nên lời chúc “tỉ lệ bắn trúng bánh xe tăng lên” ban đầu bị cú đánh vô lăng của “thần xe xác ướp” biến thành “hạng mục bất hợp lý”. Carver có thể cảm nhận được lực cản lời “Chúc phúc” rất rõ ràng, nhất thời không dám khinh cử vọng động.

Vô hiệu thì thôi đi, nếu như “Chúc phúc” rơi lên người ma cà rồng cấp cao hoặc công cụ bảo hộ có tính nhắm vào thì thậm chí còn có khả năng sẽ gặp phản phệ.

“Tên này điên thật nha.” Malkav rì rầm.

Camera giám sát mạng lưới giao thông dưới thành phố ngầm như phân chó ấy, rẽ bừa vào con hẻm nào đó là có thể biến mất tăm, thế mà cái người này thì trước sau vẫn lượn lờ trong tầm mắt bọn họ, thỉnh thoảng còn chạy một vòng giỡn mặt truy binh, mà cứ như sợ ai giành mất máy quay vậy, vòng đi là vòng về ngay, chứng tỏ gã muốn biểu diễn dưới máy quay, chuyên môn tìm chỗ có camera.

“Ầm”, một phát đạn pháo ma cà rồng ném vào nóc con xe đang chạy trốn kia. Giữa khói bụi mịt mù, cuồng phong hất bay chiếc mũ của tài xế. Dưới chiếc mũ ấy lại còn một chiếc kính râm! Ý nghĩa khiêu khích thật trọn vẹn! 

Ngay sau đó, hai chiếc xe ma cà rồng chạy phía sau bị một chiếc xe chở rác bất ngờ đâm ra va vào hông xe, đầu xe bẹp dúm. Trong tiếng còi cảnh sát lanh lảnh, rác rưởi mang theo đủ thứ mùi Bí tộc hôi hám đón gió bay cao, lan tỏa khắp cả con đường. 

Carver lập tức trích xuất camera giám sát tuyến đường của chiếc xe chở rác: “Đèn giao thông gần đó bị hỏng, ngã tư này trong ba ngày gần nhất đã xảy ra 4 5 vụ tai nạn… Đợi đã, hình như kẻ tình nghi này dẫn chúng ta tới các điểm có tỉ lệ xảy ra tai nạn cao!” 

Trong tình huống bên bị truy kích hoàn toàn không đánh trả, tình hình thương vong bên truy kích thế này có hơi quá đáng!

“Không phải tên sát thủ này mới tới khu Đuôi mấy tháng trước thôi sao? Mức độ quen thuộc thành phố ngầm có phải hơi quá lố rồi không?” 

Quen thuộc mỗi một camera thì thôi đi, đến cả chỗ nào tỉ lệ xảy ra tai nạn cao cũng thuộc nằm lòng. Thành phố ngầm 9 tộc 18 khu, không khu nào qua lại với nhau cả, kể cả năm đó, khi cha đỡ đầu người Gấu Antony còn sống đi nữa thì liệu có hiểu hết các loại tiểu tiết này không? 

Carver: “Đồng bọn?”

“Có thể,” Malkav không chớp mắt, “Nhưng dù là đồng bọn hay chính gã đi nữa thì cũng kiêu căng quá rồi đấy.”

Dùng vật thiên phú thăm dò một chút nhỉ? 

Đấy là phản ứng đầu tiên của Carver, sau đấy, trước lúc anh ta nói ra thì đã tự mình bác bỏ trước: Không được. Đối phương không ngừng dẫn truy binh đi dạo, tới giờ vẫn không đánh trả, có khi nào là do không có cách nào đánh trả hay không? Nếu bọn họ đột nhiên dùng tới vật thiên phú, rất có thể sẽ bị đối phương lợi dụng, suy cho cùng thì tới giờ bọn họ vẫn còn chưa biết nguyên lý lấy trộm sức mạnh vật thiên phú của đối phương.

Hai người trăm miệng một lời: “Hàng lậu!”

“Hàng lậu” làm từ túi độc của dã quái là đặc sản của khu Đuôi, ở nơi khác không thể nào tìm thấy sự tồn tại nghịch thiên như Rối Quỷ đảo ngược “HR-099”. Nhưng quản lý hàng lậu lại lỏng lẻo hơn kiểm soát vũ khí, có con em nhà có đặc quyền nào ở khu Sừng mà không cất giấu dăm ba món đâu. 

Chuyến này Malkav tới khu Đuôi, đúng là trên người dắt theo hai món thật: một món có tính chất nguyền rủa, có thể phối hợp dùng chung “Chúc phúc”, món còn lại gây tổn hại trong phạm vi, giống với “Gió lốc”.

Thật ra nếu trực tiếp dùng “Gió lốc” thử xem có thể làm cho chiếc xe và người trong xe thịt nát xương tan hay không thì cũng được, nhưng hẳn nhiên là thiếu gia Malkav biết thân phận của mình, đâu thể nào tùy tiện lộ ra át chủ bài khi chưa rõ đối phương sâu cạn ra sao giống đám chó ngu ngốc muốn nổi bật tới phát điên kia.

Chọn món “hàng lậu” nào thì không cần nghĩ làm gì, trình độ đua xe của người nọ khéo có thể chen vào giải đua cả châu, không thể nào đóng đinh một chỗ cho bọn họ rủa. 

Đối với mấy loại khó định vị thế này thì dĩ nhiên tổn hại trong phạm vi là tốt nhất.

Thần xe - Quạ Đen, ngay lúc phát hiện ra truy binh đuổi theo phía sau xe mình đang kéo giãn khoảng cách thì đã biết tỏng đối phương muốn làm gì. 

Trận thế này thì chắc là định dùng “hàng lậu” đây mà. 

Không sử dụng vật thiên phú để thăm dò, đối phương cẩn thận đúng như hắn đã dự đoán.

Đến đúng lúc lắm, hắn cũng sắp tới cực hạn rồi. 

Mắt trái vẫn liên tục “học hỏi kinh nghiệm” từ nhiều hiện trường tai nạn khác nhau, giờ đây đau tới mức sắp không nhìn rõ nữa rồi, chiêc xe nát hắn tiện tay dắt ra từ bãi đỗ xe cũng sắp tan tành cả. 

Quạ Đen cảm giác vị trí của “Ẩn Mình” một chút, “Ẩn Mình” đã tới phụ cận: Chỉ có trưởng dịch trạm mới có quyền hạn này, đấy cũng là lý do vì sao nhiệm vụ mang đậm phong cách “hóng gió lúc nửa đêm” này chỉ có thể do hắn chấp hành.

Quạ Đen cụp mắt, liếc nhìn bảng điều hướng trên xe, xác nhận vị trí của mình, hắn lộ ra nụ cười ngắn ngủi sau chiếc khẩu trang: Lúc này hắn chẳng lo lắng chút nào hết, không phải là vì hắn tin vào vận may của mình mà là vì “tin tưởng” đội trưởng Dương nọ. 

Loại người như vậy, lấy lòng và dựa dẫm tạm thời đều là để bò lên vị trí cao hơn, lấy được quyền lợi lớn hơn, không thể nào chịu trung thành cùng ai. 

Tối nay, vô số sự trùng hợp đều do chị ta sắp xếp, thế nhưng Quạ Đen không cho rằng đội trưởng Dương coi bọn họ là “món quà” tặng cho Gió lốc mới đến. 

Mà trái lại, lập trường của chị ta trong tối nay nghiêng về phía bọn hắn. 

Ma cà rồng trời sinh sẽ xem nhẹ “quả mọng” yếu ớt, dù từng ăn thiệt thì quá nửa là đối phương sẽ hiểu là do mình phán đoán sai, để “quả mọng” chui vào lỗ hổng.

Mà hiện giờ chị ta muốn khống chế cân bằng, muốn mượn dao giết người, muốn khơi mào tranh đấu đa phương để cướp lấy lợi ích cho chính mình thì không thể để con cờ vừa vào trận đã thành đồ bỏ. Trong mắt đội trưởng Dương, chị ta là nhóm duy nhất có ưu thế, là vì không ai ngờ rằng “sát thủ ma cà rồng có thiên phú” là “quả mọng”. Vậy nên chị ta tuyệt đối sẽ không lộ ra điểm này cho “Gió lốc” biết, thậm chí còn có ý dẫn lệch, khiến bên kia chịu thiệt đau như bên chị ta.

Đám ma cà rồng đuổi bắt hắn đâu biết hắn hoàn toàn không phải là ma cà rồng, hơn nữa hàng lậu có thể dùng để ngăn chặn khi đang phóng xe giữa đường không thể nào là loại có yêu cầu về cự ly, không gian như Rối Quỷ đảo ngược, không thể nào giống với sương mù và tên ánh sáng bọn họ đụng phải lúc thu hồi di tích, loại này chỉ thích hợp dùng trong không gian kín, càng không thể nào là vật phẩm nguyền rủa với điều kiện hà khắc. 

Nếu hắn không đoán sai thì khả năng cao là món gì đấy có tính ăn mòn chí mạng đối với ma cà rồng… 

Quạ Đen chạy đến ngã tư kế tiếp, chỗ đó có một chiếc xe tải ma cà rồng lái lao ra từ hướng khác, Quạ Đen đã chuẩn bị từ trước, nhẹ nhàng tránh khỏi loạt đạn xuyên tới, ngay sau đó, ánh sáng trắng chói lóa rọi sang!

Quạ Đen mỉm cười: Tình huống thoải mái hơn hắn dự tính nhiều.

Hắn hoài nghi năng lực thiên phú của quý ngài “Chúc phúc” có tác dụng phụ, sau khi sử dụng kĩ năng quá độ sẽ có hơi xui xẻo.

Đây là hàng lậu dùng vật lưu lại mồi lửa lộ tuyến “thần thánh” hướng “Thánh quang” làm nguyên liệu. 

Trình độ nghịch “hàng lậu” của người khu Sừng rõ là kém xa đội trưởng Dương. Hàng hóa các thiếu gia đây cất giấu vô cùng thô sơ, thậm chí không mở rộng cơ sở nguyên liệu vật lưu lại mồi lửa, chế tác ẩu tả chỉ có thể phát huy đặc điểm vốn có của vật lưu lại mồi lửa, cỡ giống Đồng Hồ Chân Thật mà thôi.

Mà xưa nay, trong số 4 lộ tuyến “thần thánh”, Thánh quang luôn được xưng là “vừa tấn công vừa phòng thủ”, nguyên lý cơ bản của nó là quy tắc “loại trừ thứ dơ bẩn”. Đối với ma cà rồng “dơ bẩn” thì Thánh quang chính là thứ vũ khí tuyệt hảo, còn với con người mà nói, kể cả khi dùng Thánh quang với ý đồ tấn công thì hiệu quả cũng rất kém, thậm chí “Thánh quang” thạo nghề còn có thể loại trừ cảm xúc tiêu cực của đồng loại mình, có thể coi như bác sĩ tâm lý.

“Thánh quang” có thể nghiền xương ma cà rồng ra tro rọi lên người Quạ Đen chỉ tạo thành chút bỏng, dù sao hắn cũng “chống nắng bằng phương pháp vật lý” hạng cứng. 

Hơn nữa, để phòng “địch chết 1000, mình mất 800”, khoảnh khắc ánh sáng hàng lậu quét mạnh tới, đám ma cà rồng đuổi theo hắn quyết không tha liền tản đi. Quạ Đen nhân cơ hội đánh mạnh vô lăng, trông cứ như bị “ánh sáng tàn ác chí mạng” ép tới đường cùng, hoang mang không chọn lối, lần đầu tiên rẽ vào con hẻm không có camera giám sát.

“Cách”, thiết bị gây nhiễu tín hiệu hắn tự chế khởi động, theo đó là màn hình theo dõi của Malkav hoàn toàn mất dấu hắn.

Hiện trường chỉ nghe thấy tiếng vang rất lớn, đám ma cà rồng vội tắt “hàng lậu” cháy bỏng, chậm nửa nhịp mới đuổi theo tiếng vang xem thử. Chỉ trông thấy con xe dắt bọn họ đi dạo khắp 18 khu đâm vào tường, lửa cháy rừng rực. 

Trên xe không có lấy bóng người, kẻ gửi cái hôn gió thăm hỏi với camera giám sát biến mất trong đêm trắng lặng lẽ như một u linh.

Theo cùng gã là con nhỏ của cha đỡ đầu người gấu Antony. 

Thành phố Ánh Sao Sáng ánh nắng chói lòa, gã “sát thủ có thiên phú” trong truyền thuyết nọ hệt như chưa từng xuất hiện.

Cũng trong lúc đấy, tin tức này được gửi bằng hình thức nặc danh tới di động bí mật của đội trưởng Dương. 

Dương Charlie vừa tan tầm liếc nhìn chứ không để ý, đoạn cởi lớp áo da quả mọng dày nặng ra.

Gió lốc và… quái vật điên cuồng nọ.

Mấy ngày nay, tin tức bí mật truyền tới từ khu Sừng làm đội trưởng Dương không thể không nghĩ nhiều, giờ đã rất khó coi “sát thủ” đó là quả mọng. Quả nhiên con người ta không thể ăn quá no, lũ mắc dịch rảnh tới đau cả trứng sớm muộn gì cũng có thể nuôi cấy ra thứ virus siêu cấp có khả năng hủy diệt cả thế giới: Mới nãy, cặp đôi thợ săn và con mồi định mệnh gặp nhau lần đầu dưới sự sắp xếp của chị ta, cũng xem như bước đầu làm quen, không biết về sau sẽ chạm ra tia lửa gì đây. 

Chị ta hi vọng đôi bên đừng có kiềm chế làm gì, có thể lâm ly bi đát dây dưa không rời thêm chút nữa.

“Quái vật có xuất xứ từ khu Sừng” xách Quạ Đen vào thùng xe, cửa thùng xe phía sau lưng đóng “rầm”. 

Quạ Đen - kẻ đã bị tốc độ sống chết làm sung sướng cuộc đời khiến bản thân quên mất sự ngại ngùng vào rạng sáng nay đương cảm thấy thật tốt đẹp, vừa định hô khẩu hiệu chúc mừng hành động thuận lợi thì nghe thấy tiếng “rắc rắc”. 

Gabriel bẻ gãy gọng kính của hắn.

Quạ Đen: “...”

Không hiểu chuyện gì đang xảy ra, song khát vọng sống sót của Quạ Đen kêu hắn cất cái vẻ mặt khoe khoang đắc ý đi. 

Gabriel thô bạo lột mắt kính của Quạ Đen ra, đoạn cau mày nhìn vào con mắt trái của hắn.

“Ờm…” Lúc này, ngài Eric giỏi nhìn sắc mặt người ta mở miệng hệt như thần tiên cứu khổ cứu nạn vậy.

Cùng lúc đó, Hoa Nhài không biết nhìn sắc mặt người ta “áu” một tiếng rồi nhào tới: “Anh điên rồi hả? Không muốn sống nữa à? Ngầu quá, em cũng phải học cái này!”

Sau đấy con nhỏ bị Gabriel một tay cản lại, nhẹ nhàng ném sang bên.

Có hai vị đây phá bĩnh, Gabriel hơi tỉnh táo lại, nhưng ngoài dự đoán của Quạ Đen, đại thiên thần hành sự không coi ai ra gì im lặng một lúc, vậy mà kiềm chế lại, chỉ phủ bàn tay lạnh căm của mình lên mắt trái hắn: “Sung huyết rồi.” 

Quạ Đen chợt có cảm giác, dù trước đó Gabriel muốn nói gì, làm gì thì lúc này y cũng để ý tới mặt mũi của “trưởng dịch trạm” trước mặt người khác. Tuy lạ lẫm, cứng ngắc, nhưng cũng đã khiến cho “đại thiên thần” lơ lửng giữa trời hạ phàm, bỗng dưng có chút hơi thở máu thịt.

Quạ Đen vô thức chớp mắt, lông mi quét qua lòng bàn tay của Gabriel. 

Y hơi khựng lại, động tác của tứ chi bỗng dưng không còn cứng còng như vậy nữa. 

Quạ Đen vỗ cánh tay y, bấy giờ mới nhìn quanh thùng xe. 

Giờ người lái xe là Liszt, từ lúc bà Honey quyết định cho Quạ Đen mượn tạm cậu ta thì Nha Nội được người yêu thích đã tích cực định vị mình thành tùy tùng, phục vụ, người luyện tập cùng thiếu niên nhi đồng… và tài xế dự bị.

Tuy là tay lái mới, lái xe cứ hay cà giật, nhưng may mà cậu ta cũng không cần thi vòng 2, chạy tạm trên đường được là được. 

Những người khác đều đang ở trong thùng xe: Thùng xe hàng thật giá thật ở phía sau. Có người ngoài ở đây, bọn họ không vào “Ẩn Mình”.

Trong thùng xe, ánh đèn tù mù, Bi thương Eric và Tấn Mãnh Long vác Súng Nghiệp Hỏa mạnh ai nấy đứng trong góc, vây quanh chú gấu “con”... cao hơn 2 mét ở chính giữa. 

Quạ Đen: “...”

“Gấu con” - Mark - con non người Gấu nhìn “xác ướp” lòe loẹt trước mắt, sợ hãi co rúm cả người.

Hai vị đây lần đầu gặp gỡ, đưa mắt nhìn nhau mà tâm ý tương thông: Thấy ghê quá, giống yêu nghiệt gì đây trời?

—Nha Nội: Chức vệ binh do con em quan lại đảm nhiệm, sau này dùng để chỉ chung con em quan chức.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.