Sau khi dùng xong bữa sáng, Ám Vũ và Ám Vân đề phải đi làm, chỉ còn lại một mình Tiêu Tử Nhưng không có việc gì nằm trên giường.
Cặp sinh đôi không cho y động vào bất kỳ cái gì, rửa chén, quét nhà, giặt quần áo, dọn phòng,… đều khoán hết cho người giúp việc còn y nằm chơi dài. Nói là thuê y làm quản gia đúng là gạt người quá thể!
Hiện nay trong nhà chỉ còn mình đại thúc, không chỉ có cái lưng đau mà bộ phận khó nói phía dưới cũng đau chẳng kém nên làm được trò gì bây giờ?
Điện thoại đầu giường bỗng đổ chuông, báo hại đại thúc ở trên giường nhảy dựng lên.
Cầm lấy điện thoại xám bạc, nhìn màn hình hiển thị tên người gọi: Cha.
Kỳ quá! Chẳng lẽ xảy ra chuyện gì rồi? Đại thúc vội vàng ấn nút nhận…
“Tử Nhưng! Cảm ơn con! Công ty đã không còn trong vòng nguy hiểm nữa rồi!” Tiêu Chính Thanh cảm kích cảm ơn, ông không nghĩ chỉ qua một buổi tối mà Ám thị đã ra tay cứu giúp! Chính bản thân ông sáng nay mới nhận được tin mừng.
(Đoạn in nghiêng là hồi tưởng quá khứ)
“Xin hỏi đây có phải là Chủ tịch Tiêu không? Tôi là chủ tịch Ám thị: Ám Vũ!” Thanh âm trầm thấp, hùng hậu mang theo một cỗ ngạo khí vang lên ở đầu bên kia.
“Nguyên lai là Ám chủ tịch sao? Xin hỏi ngài tìm tôi có việc gì sao?” Tiêu Chính Thanh vừa biết được người kia là Ám Vũ, trực giác lập tức nhảy lên suy nghĩ: Tử Nhưng đã thuyết phục được bọn họ!
“Ngày hôm qua Tử Nhưng tiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-ma-song-bao-thai/1304051/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.