Editor: Du Bình.
“A…” Sáng hôm sau, đại thúc bị ánh nắng ngoài cửa sổ chiếu vào đến tỉnh, theo bản năng đưa tay lên che mắt.
“Ai da!” Kêu thảm một tiếng, y tê liệt ngã xuống giường. Bởi vì hôm qua quá kịch liệt vận động nên bây giờ chỉ động một ngón tay cũng thấy đau nhức a!
Kêu không quá vài giây, cửa phòng đột nhiên bật mở, xông vào là Vũ nhi cùng Vân nhi.
“Baba! Ba sao thế? Cả người đều đau sao?” Ám Vân chạy tới bên giường, thân thiết sờ trán đại thúc.
“Để chúng con nhìn xem!” Ám Vũ cũng gia nhập đội ngũ hấp tấp, từng nơi trên thân thể y đều được sờ đến.
Tiêu Tử Nhưng cũng không phát hiện ra, kỳ thật mấy giờ trước hai anh em hắn đã kiểm tra cho y một lần rồi. Địa phương khó nói nọ đương nhiên cũng không buông tha, còn làm cho hai người tiếp tục bùng lửa, kết cục không cần nghĩ cũng biết là vào phòng tắm dọi nước lạnh. Tiêu Tử Nhưng chỉ có nhớ rằng, cũng vào buổi tối giống hôm qua, nhưng hôm sau tỉnh dậy thì chỉ còn mình y nằm trên giường mà thôi…
Khi nãy tỉnh lại, cũng phát giác bên cạnh không có đến nửa bóng người giống năm đó như đúc, điều này khiến đại thúc không khỏi sợ hãi, chẳng lẽ lần này y vẫn sẽ bị bỏ lại sao? Nhưng nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của Vũ nhi và Vân nhi, mọi điều đáng sợ đều rất nhanh biến mất. Bởi vì, không bao giờ y phải một mình ngây ngốc chờ đợi nữa, mà đã có đến người đồng tâm che chở…
Nhìn hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-ma-song-bao-thai/1304050/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.