Editor: Du Bình.
Rõ ràng mười mấy năm đã từng được ở trong dinh thự lớn nhưng nhìn thế nào nó cũng thật xa lạ. Đại thúc đứng trước cửa, không biết nên ấn chuông cửa thế nào cho phải phép…
Còn đang do dự thì một bàn tay đã thay y nhấn chuông. Hai tay được hai người con trai chặt chẽ nắm lấy, bên tai là thanh âm của chúng: “Baba đừng lo, cứ để chúng con làm hết!” Có vài chữ đơn giản nhưng lại khiến đại thúc cảm thấy yên tâm hơn. Hóa ra có thể được dựa vào người khác lại tốt đến như vậy!
Bộ đàm bỗng xuất hiện một giọng nữ rất dễ nghe: “Đây là nhà họ Tiêu, xin hỏi quý ngài là?”
“Xin chào! Chúng tôi là người của Ám thị, hôm nay tới tìm Chủ tịch Tiêu!” Ám Vũ chừng mực trả lời.
“Xin ngài chờ một lát!” Sau đó là tiếng im lặng làm y khẩn trương nắm tay Ám Vân cùng Ám Vũ, mong rằng mình có thể giảm được phần nào nôn nóng.
Chỉ chốc lát, cửa lớn được mở ra, người đàn ông ra đón chính là… cha!
“Cơn gió nào đã đưa hai đại nhân vật giá lâm chốn bần hàn này vậy? Mời vào! Mời vào!” Tiêu Chính Thanh mang vẻ mặt tươi cười ra đón tiếp, nhưng vừa nhìn thấy Tiêu Tử Nhưng nháy mắt đã lạnh mặt.
“Cậu đến đây làm gì?” Tiêu Chính Thanh còn ngại hai khách quý, chỉ có thể dùng thái độ hòa nhã hỏi y.
“Con… con tới thăm mẹ…” Tiêu Tử Nhưng chứng kiến gương mặt xa cách của cha mình, không khỏi có chút buồn… Y không nghĩ đã lâu thế mà cha còn giận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-ma-song-bao-thai/1304042/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.