Đêm đen dần biến mất khi Tần Nhiên và Cống Lan Sâm vẫn đang bận rộn.
15 phút trước khi bình minh lên, Cống Lan Sâm lại hẹn gặp rồi tạm biệt Tần Nhiên, trở về nơi ở của mình.
Sau khi lau dọn phòng thêm một lần nữa, Tần Nhiên nhặt quyển sách kỹ năng lên…Tất cả dân bản địa đều không thể nhìn thấy, cũng không thể đụng vào vật phẩm rơi ra khi một dân bản địa chết.
“Phát hiện sách kỹ năng: Mở khóa!”
“Bạn có muốn học không?”
“Có!”
“Học kỹ năng: Mở khóa”
“Tên: Mở khóa – cơ bản”
“Thuộc tính liên quan: Nhanh nhẹn, cảm giác”
“Phân loại: Hỗ trợ”
“Hiệu quả: Bạn biết cách dùng các loại đồ dùng như kẹp tóc, dây kẽm, tua vít cán dài để mở những loại ổ khóa không quá phức tạp!”
“Tiêu hao: Thể lực”
“Điều kiện học tập: Không”
“Ghi chú: Lúc mở khóa nhớ phải chắc chắn rằng không có ai đang ở xung quanh!”
… … …
Những kiến thức liên quan đến kỹ năng lại tràn vào trong đầu Tần Nhiên. Theo phản xạ, Tần Nhiên liền mở bộ dụng cụ mở khóa ra, cầm lấy cái kẹp tóc thì liền cảm nhận được cảm giác quen thuộc khi chạm vào nó. Cảm giác này khiến khóe miệng của Tần Nhiên hơi cong lên.
Cho dù đã trả qua mấy lần lĩnh hội kỹ năng, nhưng mỗi một lần vẫn khiến Tần Nhiên cảm thấy khiếp sợ bởi sự thần kỳ của nó.
Cẩn thận cảm nhận những thay đổi của cơ thể do kỹ năng “mở khóa” mang lại, cậu mặc nguyên bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-ma-lao-tu/2104887/quyen-2-chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.