Trở về khu nhà kia, Lâm Viễn cùng Hạ Vũ Thiên tiến về phía cửa, thấy Lâm Viễn còn nấn ná cho tới khi cửa phòng bên đã mở, Hạ Vũ Thiên liền thắc mắc, “Chìa khoá mới đưa mà đâu rồi?”
Mắt Lâm Viễn chớp chớp – quên ở bệnh viện rồi còn đâu, bèn đáp, “Tôi quay về lấy vậy.”
“Chà.” Hạ Vũ Thiên giữ anh lại. “Để tôi bảo thuộc hạ đi lấy cho, cậu vào ngồi một lát đã.”
Lâm Viễn bị kéo đến sô pha, Hạ Vũ Thiên gọi điện nói vài câu rồi mang nước ấm ra cho anh uống thuốc.
Lâm Viễn nói, “Phải ăn xong mới uống được.”
Hạ Vũ Thiên ngây người. “Cũng đúng, để tôi đi lấy thực đơn.”
Lâm Viễn cười cười nhìn Hạ Vũ Thiên. “Tôi muốn ăn đồ Trung.”
“Đồ Trung, món nào?” Hạ Vũ Thiên lật mấy tờ thực đơn.
“Sao có hay vậy?” Lâm Viễn cầm lấy xem. Tiện thật, dày cả tấc, xem ra đủ hết tất cả những quán có dịch vụ đưa đồ ăn tới tận nhà trong thành phố.
“Tôi đã nhờ người tìm cho.” Hạ Vũ Thiên nói. “Nếu cậu ở đây, tôi thì không nấu ăn, tiện thể thì sẽ cùng kêu đồ ăn ngoài.”
Lâm Viễn đăm chiêu ngó Hạ Vũ Thiên, lật lật hỏi, “Anh muốn ăn gì?”
Hạ Vũ Thiên ngồi ngay bên Lâm Viễn đáp, “Ừm… bị cảm không thể ăn đồ chua cay nhỉ?”
Lâm Viễn gật đầu. “Ăn vịt tần đi, bảo họ để còn hườm máu, bổ lắm đó.”
“Ừ.” Hạ Vũ Thiên đồng tình. “Muốn ăn cá không?”
“Anh muốn?” Lâm Viễn hỏi.
“Ờ, canh đầu cá quả.”
Lâm Viễn gật gù, lấy bút đánh dấu. “Chỗ anh có gạo chứ?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-ma-chi-danh-hinh-bong-ac-ma-chan-dung-ac-ma/1402181/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.