Khi cả nhà ăn cơm tối xong đều dời hết sang phòng khách vui vẻ trò chuyện. Tiểu Bảo Tiểu Bối đã lâu không được gặp ba mẹ nên cứ quấn lấy hai người hỏi cái này cái kia.
“Mẹ, tại sao mặt của mẹ phải thay đổi giống như dì kia vậy?” Tiểu Bối đột nhiên hỏi.
“Ừ, không phải là đột nhiên mẹ thay đổi mà trước kia mặt của mẹ chính là thế này. Mẹ và dì là chị em sinh đôi, cơ hồ giống nhau như đúc, sau này mẹ bị thương thành sẹo rất khó coi, bây giờ sẹo đã xóa rồi, cho nên mẹ liền quay trở về bộ dạng lúc xưa.” Hải Nhạc giải thích.
“Mẹ, tại sao lại phải dì đó? Con chán ghét mẹ mang khuôn mặt giống dì đó. Người đó trước kia mắng mẹ xấu xí, con nhìn thấy liền ghét!” Tiểu Bảo chu môi nói.
Hải Nhạc không tự chủ được sờ sờ mặt lộ ra nụ cười khổ, cô thật sự không nghĩ tới Tiểu Bảo lại ghét cô mang cùng một khuôn mặt giống Trì Hải Hoan.
“Cái này,… dáng dấp của mẹ trước kia chính là như vậy a!” Hải Nhạc ngượng ngùng đáp.
“Dì kia đi đâu rồi, sao con không dì ấy nữa?” Tiểu Bối có chút ngạc nhiên hỏi.
“Ách… dì của các con…” Tạ Thư Dật muốn nói ra sự thật, nhưng Hải Nhạc lại vỗ nhẹ vào tay của hắn, dịu dàng nói với hai đứa bé:
“Dì con thân thể không được tốt, cho nên đã đi chữa bệnh rồi, hiện tại sẽ không trở về.”
Nếu như nói thẳng ra Trì Hải Hoan đã là một người điên, nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-ma-ca-ca/1889476/chuong-235.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.