“Em biết rõEm biết! Thầy Thích xin thầy hãy giúp em đi, giúp em…” Hải Nhạc kiên định trả lời. “ Được rồi, tôi giúp em.” Thích Hán Lương gật đầu một cái.
Từ khi gọi cho Hải Nhạc mà không nghe máy, không biết vì sao trong lòng Tạ Thư Dật nổi lên một cỗ lo lắng, một điềm xấu.
Hắn rất sợ, nghe đến Hải Nhạc ở cùng Hải Hoan, hắn đã trong lòng bất ổn, mặc dù Hải Nhạc nói là không có chuyện gì, nhưng trong lòng hắn thật sự sợ hãi, sợ hãi cái gì hắn cũng không rõ. Tóm lại, Trì Hải Hoan rất lợi hại, hắn không biết cô ta rốt cuộc lại muốn làm cái gì?
Trằn trọc trở mình, hắn lại gọi một cú điện thoại cho Hải Nhạc? Nhạc Nhạc sẽ lại không nghe máy? Hắn không từ bỏ tiếp tục gọi, nhưng điện thoại đã tắt máy. Làm sao có thể? Chẳng lẽ Nhạc Nhạc xảy ra chuyện gì?
Hắn rất muốn gọi điện thoại cho Trì Hải Hoan hỏi xem Hải Nhạc bây giờ thế nào, nhưng vừa nghĩ tới khuôn mặt cô ta thì ngay lập tức hủy đi cuộc gọi.
Như vậy làm sao hắn có thể yên tâm? Tạ Thư Dật bật dậy, không được! Hắn nhất định phải về nhà! Hắn muốn thấy cô vô sự, như vậy hắn mới yên tâm được!
Chiếc Pagani màu trắng chạy như bay trên đường cao, Tạ Thư Dật lòng nóng như lửa đốt, càng chạy nhanh hơn. Hắn đi xe suốt đêm, về đến Tạ gia cũng vừa rạng ban giờ sáng. Hắn không có kinh động bất kì ai, yên tĩnh đi vào, ngẩng đầu thấy phòng Hải Nhạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-ma-ca-ca/1889374/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.