“Thầy, chúng ta cơm nước xong thì đi chơi được không, em biết một nơi thật sự rất vui.” Hải Nhạc nói.
“Hả? Là nơi nào?" Thích Hán Lương hỏi.
“ Đó lạ Dạ Chi Hoàng Triều, em sẽ đi cùng với chị em”. Hải Nhạc cười nói.
“Tốt, chị cũng rất muốn ra ngoài giải sầu, thầy Thích thầy cũng không cần từ chối, em gái em cũng chỉ có ý tốt thôi.” Trì Hải Hoan làm bộ dạng kích động mà khuyên hắn.
“ Ha ha, vậy cũng tốt, vậy lần này để thầy mời." Thích Hán Lương cười cười nói.
Ba người rời khỏi nhà hàng, rất nhanh đã đi tới Dạ Chi Hoàng Triều. Hải Nhạc ngồi trên ghế sô pha, nhìn thầy Thích cùng chị gái hát đối thoạt nhìn rất vui vẻ, không biết thầy Thích có thể hay không thay thế được địa vị của Tạ Thư Dật trong lòng chị?
Trì Hải Hoan hát xong, tới bàn lấy ly nước đá, cô ta hỏi Hải Nhạc: “ Nhạc Nhạc, sao em không hát a?”
“Chị hát so với em hay hơn a”. Hải Nhạc cười cười nói.
“ Vậy em ngồi đây chẳng có gì chơi hay chúng ta chơi đoán số đi, nếu thua sẽ bị phạt rượu.” Trì Hải Hoan nói.
“Không được, không được, chỉ không phải không biết là em không biết uống rượu a.” Hải Nhạc liều chết khua tay.
“Ai da, khó có được ngày vui như vậy, không rượu giúp vui thì cũng chẳng có gì thú vị.” Trì Hải Hoan giả bộ tiếc nuối, không nói thêm gì liền đưa cho Hải Nhạc bai bia đá: “Hay là em cứ thử uống một chai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-ma-ca-ca/1889373/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.