Trước vạch xuất phát, một thanh niên tóc ngắn, thân hình khá rắn chắc liếc nhìn Nhậm Kiệt một cái.
Ánh mắt đầy khıêυ khí©h.
Nhậm Kiệt nhướng mày: “Người này là aỉ? Trông mặt có vẻ thiếu đòn nhỉ?”
Điền Vũ tặc lưỡi: “Đây là Thanh Ngõa của tố 6, cha cậu ta là đại đội trưởng đội 7, con nhà giàu, là con trai duy nhất trong nhà, tuy rằng không có thiên phú gì, nhưng cũng chịu không nổi liên tục tiêm thuốc gen!”
“Nửa tháng trước quả thật đã thức tỉnh ra được năng lực, nghe nói là một con ếch mây thuộc hệ hình người, không chí có thế lực cường tráng, còn có năng lực đặc biệt, lần khảo hạch này cậu ta gần như đã định là xếp hạng nhất, đến đại đội 7 của chúng ta là đế nhập quân tịch mạ vàng.”
“Anh Kiệt, mặc dù bây giờ cậu là chiến bỉnh gen, nhưng cậu chỉ mới thức tỉnh được hai ngày, muốn cạnh tranh vị trí thứ nhất với cậu ta thực sự rất khó.”
Nhậm Kiệt sững người, người này cũng là chiến binh gen sao?
Chỉ thấy Thanh Ngõa nhếch mép cười, hơi ngồi xổm xuống, khoảnh khắc tiếp theo cơ đùi cậu ta phồng lên, làn da chuyến sang màu xanh đậm, gân xanh nổi lên.
Một tiếng “bum” vang lên, mặt đất rung chuyến, Thanh Ngõa nhảy ra giống như một con khỉ, giữa tiếng reo hò của mọi người, cậu ta nhảy ra khỏi hố cát và tiếp đất một cách nhẹ nhàng.
“Thanh Ngõa, thành tích nhảy xa 18,88 mét! Tạm xếp thứ nhất.”
Xung quanh bồng truyền đến những tiếng thờ hổn hến, chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-ma-anh-hung/3434485/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.