Vệ Bình Sinh trừng mắt: “Cậu phải đì cho tôi, nghe tỏi một lần, tôì còn có thế lừa cậu sao?”
Nhậm Kiệt thì cười hì hì nói: “Chú Vệ yên tâm, trong lòng cháu đã có tính toán riêng, cháu cũng không phải loại người sẽ lãng phí cơ hội, cháu sẽ suy nghĩ thêm’-”
Dù mục đích của cấp trên muốn kéo anh vào tổ chức Trấn Ma là gì, chắc chẳn là có mưu đồ gì đó VỚI anh.
Có những con đường, một khi đã bắt đầu bước đì thì không thể quay lạì.
Cho nên trước khi lấy được Đăng Lung linh thảo, Nhậm Kiệt không muốn dễ dàng buông lỏng, coi như một cuộc giao dịch.
Vệ Bình Sinh nhíu mày: “Được rồi, không vội trả lời bọn họ, trong lòng cậu có đáp án là được…”
Ông ấy còn muốn dặn dò gì đó, nhưng Mặc Kỷ ờ bên cạnh chờ nửa ngày cuối cùng cũng có thời gian ngắt lời, nhanh chóng đưa micro đến trước miệng Nhậm Kiệt.
“Xin chào, tôi là phóng viên Mặc Kỷ của đài truyền hình cấm Thành, nghe nói hai ngày
trước, cậu đã mạo hiếm tính mạng đế cứu một đứa trẻ khỏi thảm họa ma quỷ, sau đó trên đường về nhà còn cứu một thanh niên nhảy cầu.”
“Đây chắc chắn là một điều đáng khen ngợi đối với một lính cứu hỏa thực tập, vừa rồi cậu cũng đã bày tỏ mong muốn trờ thành một lính cứu hỏa.”
“Tôi muốn hỏi là, cậu đã bao giờ mạo hiểm mạng sổng cúa mình vì ai đó trong đời chưa?”
Nói đến đây, Mặc Kỷ mặt nghiêm túc nhìn Nhậm Kiệt với ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-ma-anh-hung/3434484/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.