Dịch: Hàn Phong Vũ
Hạ Thiên Kỳ cũng không hỏi tiếp, cuối cùng cũng mặc kệ thế nào, nếu bọn họ ở đây không gặp nguy hiểm, vậy thì cũng không cần thu dọn đồ đạc rời đi.
Hai người lần nữa quay lại phòng, đóng kín cửa phòng lại, gửi hy vọng vào không có phục vụ viên nào không có mắt đẩy cánh cửa này ra.
Sao một đoạn thời gian, vì Lãnh Nguyệt từ đầu tới cuối như không khí đứng trước cửa sổ không nhúc nhích, nên Hạ Thiên Kỳ cũng không lãng phí thời gian để ngồi chờ đợi, mà là thừa dịp quãng thời gian hiếm thấy này ngủ một giấc.
Chờ tới khi vừa tỉnh dậy, trời bên ngoài đã tối từ bao giờ.
Màn đêm bao trùm lên William Castle, vẫn rầm rĩ huyên náo như ban ngày, đồng thời dưới ánh đèn neon làm nền, nhìn qua càng lộ vẻ lạnh lẽo hơn.
Sương mưa phùn nhân tạo làm ra như mưa phùn bay bay tô vẽ cho những con đường nhỏ có vẻ có chút chen chúc.
Không cần biết ở nơi nào, không cần biết nằm trong hoàn cảnh nào, một khi người trở nên đặc biệt nhiều, vậy thì chắc chắn sẽ bao gồm cả chuyện kinh khủng nhất.
"Tôi mệt rồi, chúng ta tìm một quán trọ nghỉ ngơi một chút đi, đi một ngày trên người ra rất nhiều mồ hôi, bẩn chết mất."
Đi một mình ở phía trước, bỏ Hồ Hiểu sắc mặt khó coi sau lưng, Mạnh Lệ đi tới ngoài cửa một quán rượu, rốt cuộc dừng lại, quay đầu lại nhìn về phía Hồ Hiểu có chút mất hứng lớn tiếng nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-linh-quoc-gia/2955867/quyen-24-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.