Chương trước
Chương sau
Dịch: Hàn Phong Vũ

"Anh đi kiểm tra chưa?"

Hạ Thiên Kỳ cũng không có tâm tư đi ngủ nữa, nếu vừa rồi Lãnh Nguyệt thật sự nghe được tiếng kêu thảm thiết, vậy đã nói rõ con quỷ vật kia vừa vặn đang ở trong quán trọ này.

"Đang đợi anh về nên không đi xem."

Lời của Lãnh Nguyệt khiến Hạ Thiên Kỳ có chút ngoài ý muốn, vì trước kia gặp chuyện như vậy, có thể nói Lãnh Nguyệt hăng hái nhất, nhưng lúc này cũng ở yên trong phòng không nhúc nhích, hiển nhiên chuyên tâm làm một hiệp khách độc hành.

"Chuyện xảy ra khi nào, bây giờ chúng ta xem một chút."

"Khoảng 5 phút trước."

Nghe câu trả lời của Lãnh Nguyệt, Hạ Thiên Kỳ gật đầu tượng trưng, sau đó sờ sờ đủ loại nước thuốc thuật pháp cất trên người, lại cùng Lãnh Nguyệt một trước một sau ra khỏi phòng.

Ngay sau đó, bọn họ đi tới trước cửa phòng thứ ba bên tay trái.

"Hẳn là phòng này."

Lãnh Nguyệt nói xong, Hạ Thiên Kỳ đẩy cửa phòng ra, trong căn phòng yên tĩnh đáng sợ, trong không khí tràn ngập một mùi máu tanh nhàn nhạt.

Hạ Thiên Kỳ nhíu mày vào trước một bước, kết quả vừa mới đi vào hắn đã thấy một thi thể tắt thở nằm trên giường.

Thi thể là một người đàn ông, nhìn bộ dạng khoảng bốn mươi tuổi, nằm thẳng trên giường, cuống họng bị rạch một đường dài, trên vách tường và trên người thi thể đều nhuộm một lượng lớn máu.

Nhìn dáng vẻ, người đàn này như đang ngủ say bị người dùng dao cắt cổ.

"Trong phòng chỉ có một người này."

Hạ Thiên Kỳ nhìn lướt qua đại khái, vì diện tích không lớn, nên cũng không thể nào giấu được người nào khác.

"Ừm, tôi cũng không nghe được tiếng động có người xuống lầu, hoặc chạy đi."

Lúc này Lãnh Nguyệt cũng bắt đầu tìm kiếm trong phòng, sau đó, ánh mắt anh ta dừng lại trên miệng một cái vali rất lớn được đặt dưới bậc cửa sổ.

Dưới va li rỉ ra một bãi máu, nhìn từ khoảng cách không giống như từ thi thể trên giường kia, nhìn qua như chảy ra từ vali.

Lãnh Nguyệt đi thẳng tới trước vali, sau đó thử đẩy một cái, kết quả phát hiện vali nặng khác thường.

"Trong vali này có gì đó."

Lãnh Nguyệt quay đầu, nhìn về phía Hạ Thiên Kỳ nhắc nhở một câu.

Chờ Hạ Thiên Kỳ bước nhanh đi tới, Lãnh Nguyệt đã kéo dây kéo va li du lịch ra, kết quả va li vừa mở ra một chút, một số xương gãy thịt vụn đã đổ ra ngoài.

Không hề nghi ngờ, trong cái vali này cũng xếp đầy một thi thể, hơn nữa còn là một thi thể bị bằm thây không hoàn chỉnh.

Lãnh Nguyệt cũng không hoàn toàn mở vali ra, lúc này muốn thu tay lại, thế nhưng Hạ Thiên Kỳ lại như nghĩ tới điều gì, nhắc nhở:
"Mở ra xem chút đi, tôi muốn biết thi thể bên trong là nam hay nữ."

Lãnh Nguyệt không hỏi gì, lần này hoàn toàn kéo vali du lịch ra, sau đó kéo ngã vali qua một bên.

Hạ Thiên Kỳ tới gần nhìn thoáng qua bên trong, lại thấy một cái đầu phụ nữ bị chặt thành bốn mảnh, lẫn lộn trong một đống mảnh thi thể.

Lãnh Nguyệt thấy Hạ Thiên Kỳ nhìn đống thi thể đẫm máu trong va li, lộ ra một dáng vẻ như có điều suy nghĩ, không khỏi hỏi một câu:

"Anh có phát hiện gì?"

"Trước đó lúc ăn cơm, tôi thấy một bản tin, trong bản tin nói gần đây thành phố Phùng Viễn vẫn luôn xảy ra một số sự kiện giết người.

Nhân vật chủ yếu trong sự kiện đều là vợ chồng hoặc người yêu, không phải chồng giết vợ, chính là vợ giết chồng.

Cho nên tôi đang suy nghĩ, quỷ vật lần này có phải có một sở thích đặc thù trên chọn mục tiêu giết người hay không.

Nói ví dụ như, chuyên khiêu khích vợ hoặc chồng xuống tay?"

Nói tới đây, Hạ Thiên Kỳ cũng hỏi ngược lại Lãnh Nguyệt một câu:

"Lãnh thần, anh biết có thứ quỷ gì đặc biệt chọn người yêu hay vợ chồng ra tay không?"

"Không có." Lãnh Nguyệt nghe xong lắc đầu, nhưng vẫn cố gắng suy nghĩ lại một chút:

"Thông thường mà nói, quỷ vật giết chóc hoàn toàn là một loại bản năng, cho dù là quỷ vật có thần trí, chỗ thông minh nó cho thấy đều chỉ là vì giết người, để trốn tránh sự đuổi giết của người mạnh hơn so với nó mà thôi.

Hoàn toàn không tồn tại tình huống cố ý lựa chọn đối tượng giết người."

"Vậy không có tình huống đặc thù nào sao?" Trong lòng Hạ Thiên Kỳ vẫn mong muốn phỏng đoán của hắn là chính xác, vì nếu như vậy, tình cảnh của hắn và Lãnh Nguyệt sẽ trở nên tương đối an toàn."Quỷ vật đặc thù kỳ thực cũng có tồn tại, nói ví dụ như quỷ hồn.

Hiện nay đã biết phân loại của quỷ vật, từ yếu tới mạnh lần lượt là quỷ hồn, quỷ mị, lệ quỷ, ác quỷ, cuối cùng là quỷ vương.

Còn trên quỷ vương còn có quỷ vật lợi hại hơn hay không, vì sư phụ tôi không rõ ràng lắm, nên tôi cũng không tiện xác định.

Mà trong các loại quỷ vật, quỷ hồn lại là loại tồn tại đặc thù nhất trong đó.

Vì nói nghiêm chỉnh trên ý nghĩa, nó cũng không thể xem là một loại lớn trong quỷ vật."

"Anh là muốn nói, quỷ hồn thật ra là do nhân loại chết đi chấp niệm không tiêu tan, nên hình thành âm hồn đi?"

Hạ Thiên Kỳ thật sự xem qua quyển bút ký Lãnh Nguyệt đã cho hắn kia, biết ý nghĩa nghiêm khắc của quỷ hồn mà nói, hoàn toàn khác với một số quỷ vật chỉ biết giết người kia.

"Ừm, có thể nói như vậy, vì phần lớn quỷ hồn là sau khi nhân loại chết chấp niệm không tiêu tan mà thành, cũng không có năng lực quá lợi hại, nên bọn chúng là loại yếu nhất.

Cũng ít khi có khả năng thăng cấp.

Thế nhưng sự kiện của đệ nhị vực, quỷ vực thấp nhất cũng là cấp ác quỷ, nên thứ chúng ta đối mặt chắc chắn sẽ không phải một con quỷ hồn."

Ý tứ của Lãnh Nguyệt Hạ thiên Kỳ nghe rất rõ ràng, nói trắng ra, là quan sát dựa trên mục tiêu quỷ vật chọn giết người này, rất giống một con quỷ hồn khi còn sống oán niệm rất sâu, thế nhưng thực lực của quỷ hồn lại ít khi bắt được cấp ác quỷ, cho nên khiến Lãnh Nguyệt cũng rất khó xác định.

"Có lẽ là tôi đoán sai rồi, trước đó quỷ vật kia giết người chỉ là trùng hợp mà thôi. Dù sao nam nữ trưởng thành bây giờ, cũng không có bao nhiêu người không có người yêu."

Hạ Thiên Kỳ cũng không phải loại người rất khăng khăng suy đoán của mình, nên lúc này lại nói một câu không xác định.

"Mặc dù tôi không xác định, thế nhưng tôi cảm thấy chắc là phỏng đoán của anh chính xác.

Nhân loại cũng có thể xuất hiện tình huống biến dị, như vậy cũng không loại trừ quỷ vật sẽ không xuất hiện biến dị.

Có lẽ, ác quỷ trong sự kiện lần này, chính là do một con quỷ hồn thăng cấp mà thành.

Nên nó mới có chọn lựa đối tượng chém giết, từ đó trút ra oán niệm tích tụ khi còn sống của nó."

Nghe Lãnh Nguyệt vẫn tương đối tán thành phán đoán của hắn, Hạ Thiên Kỳ cũng cười cười, sau đó nói tỉnh bơ:

"Bây giờ trong lòng chúng ta đã có hiểu biết đại khái về quỷ vật kia, William Castle này diện tích lớn kinh người, cho dù nó không có mục tiêu giết chóc, trong vòng 12 tiếng cũng chưa chắc sẽ chọn tới chúng ta, chờ kỳ đóng băng năng lực của chúng ta kết thúc, không cần biết nó là thứ quỷ gì, cũng đều cần giết chết."

Lãnh Nguyệt gật đầu không cho ý kiến, lúc này lại có chút đột ngột hỏi Hạ Thiên Kỳ:

"Vậy chúng ta tiếp tục đợi ở đây, hay ra ngoài đi vòng vòng?"

"Sao lại hỏi như vậy?" Hạ Thiên Kỳ có chút bị vấn đề này của Lãnh Nguyệt hỏi cho bối rối.

"Không có gì." Lãnh Nguyệt lắc đầu, cũng không nói rõ ràng nguyên nhân.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.