Dịch: Hàn Phong Vũ
Một quyền này, Hạ Thiên Kỳ không nương tay chút nào, toàn lực đánh vào trên mặt tên lùn kia, tên lùn kêu thảm thiết một tiếng, nửa khuôn mặt lõm vào, thân thể vô lực bay ra ngoài, cũng va vào đám phạm nhân vừa chửi rủa vừa xông tới sau lưng muốn xông lên kia ngã một mảng lớn.
Tên phạm nhân lùn nằm dài trên đất, dĩ nhiên đã là thở ra thì nhiều hít vào thì ít.
Vẻn vẹn một quyền đã đánh chết một người trưởng thành, điều này khiến cho dám phạm nhân vốn muốn bắt Hạ Thiên Kỳ làm chỗ trút ra phẫn nộ như bị dội một chậu nước lạnh, chen chúc nhau vào trong phòng túc xá tức khắc trở nên yên tĩnh lại.
Hạ Thiên Kỳ chà chà nắm tay dính vết máu trên quần áo, sau đó mặt khinh thường nhìn đám phạm nhân vẫy vẫy tay, mặt lộ vẻ khinh thường cười lạnh nói:
"Không phải muốn sớm gửi hồn đi hay sao, vậy còn chờ gì nữa, tới đi!"
Đám phạm nhân nhìn Hạ Thiên Kỳ như quái vật, sắc mặt mỗi người đều trắng bệch tới cực điểm.
Không người nào đám mở miệng, ngay cả tiếng thở ồm ồm cũng không có, yên tĩnh như thế không có sinh mệnh sống nào vậy.
"Có phải tim các người bị chó ăn hết rồi hay không, không có tôi, các người cho là mình có thể qua tới bên này? Không có tôi, các người cho là đám người trong nhà ngục kia sẽ tha cho các người rời khỏi nhà lao?
Nói cho các người biết, nếu không có tôi, đám bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-linh-quoc-gia/2955803/quyen-23-chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.