Dịch:Hàn Phong Vũ
Màn đêm buông xuống, quanh thôn Tường Phượng đèn đuốc rực rỡ, rất nhiều trẻ con chạy nhanh trên con đường đất bằng phẳng, cười đùa ầm ĩ với nhau.
Lúc này trong mảnh sân lớn của một gia đình, đột nhiên có một người đi ra, người này hơn năm mươi tuổi, đứng trước cửa sân không ngừng ho khan "khụ khụ".
Người này tên là Tùy Kim Hỉ, là bí thư của thôn Tường Phượng, tính tình tương đối chất phác, lúc hơn ba mươi tuổi được cắt cử đến nơi này, đến nay đã hai mươi năm.
Thời gian này trưởng thôn thay đổi vài lần, nhưng vị trí của ông ta vẫn cao ngất không lung lay, dùng lời của vợ ông ta để nói, cả đời này của ông ta sẽ chết ở thôn Tường Phượng này, là lên không lên, xuống cũng không xuống.
Trên thực tế thì vợ ông ta cũng nói không sai, con người ông ta đây tương đối an nhàn, là một loại không thích hùa theo nịnh nọt tâng bốc lãnh đạo kia, nên mỗi lần đều là ông ta làm nhiều việc nhất, thế nhưng khi tìm được chỗ tốt, thì đều là người khác được khen ngợi.
Ông ta cũng không thèm để ý những thứ này, vì ông ta cảm thấy chỉ cần trong lòng không thẹn với lương tâm là được.
Theo mấy năm gần đây, khách du lịch tới thôn Tường Phượng càng lúc càng đông, có thể nói là ông ta đã gặp được cơ hội thăng tiến cuối cùng trong cuộc đời, ở lại nơi này dưỡng già hay tiếp tục lăn lộn cũng là vấn đề khiến ông ta đau đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-linh-quoc-gia/2955622/quyen-20-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.