Dịch: Hàn Phong Vũ
Sở Mộng Kỳ nói xong, Hạ Thiên Kỳ khinh bỉ nhìn thoáng qua cô, sau đó hai người không nói thêm gì nữa.
10 phút sau, rốt cuộc hai người cũng vào trong khu vực làng mạc được đánh dấu trên bản đồ kia.
Mặc dù chỗ đánh dấu trên bản đồ là làng mạc, nhưng lại cho Hạ Thiên Kỳ cảm giác như bọn họ đang về trong hiện thực, hoặc có thể nói, giống như bọn họ đã đến một khu biệt thự.
Nhà cửa ở nơi này đều là kiểu biệt thự hai tầng có sân nhỏ, mỗi căn biệt thự cách nhau một khoảng, ở trung tâm có một khu vực xanh mướt nối liền, đường xá không phải đường đất mà là đường xi măng bằng phẳng, thậm chí nếu đứng cạnh đường phố thì vẫn có thể thấy xe đạp.
Hạ Thiên Kỳ có chút ngạc nhiên quay đầu nhìn lại phía sau, thì phát hiện phía sau vẫn là quang cảnh của Khu không người, chỉ có nơi này và quang cảnh phía trước là có vẻ không khớp nhau.
"Đây là có chuyện gì?"
Hạ Thiên Kỳ nhìn Sở Mộng Kỳ bên cạnh mình hỏi mà có chút khó chấp nhận.
"Cậu từng tham gia qua cuộc họp hằng năm của Minh Phủ chưa, rất rõ ràng, nơi này cũng tương đương với một dị không gian, người ở trong không thể nhìn thấy bên ngoài, chỉ có loại thiên tài xúi quẩy như chúng ta đây mới có thể nhìn thấy, hơn nữa còn đi vào từ bên ngoài.
Nói trắng ra, nơi này là một trấn nhỏ chết chóc, chính là bồng lai tiên cảnh, chỉ đáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-linh-quoc-gia/2955036/quyen-13-chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.