Mưa to liên tục đến ngày hôm sau thì ngừng.
Mộ Dung Đức Âm ở trong sân sâu phân trang của Mộ Dung gia, có hơi nhớ lại cuộc sống khép kín của hắn. Sau khi trở về từ phòng của Mộ Dung Long Sách, hắn tắm rửa một cái, thay một bộ quần áo sạch sẽ, chui vào chăn tơ tằm, kéo xuống màn giường rồi ngủ.
Ngủ được hai canh giờ, ngoài cửa có tiếng cửa gõ, tâm phúc của Mộ Dung Long Sách đến thông báo cho Mộ Dung Đức Âm, hoàng đế dùng tên giả là Hoàng công tử đã trở lại, đang tìm Mộ Dung Đức Âm tính sổ nên đại đương gia bảo gã đến nhắc nhở nhị gia vài điều.
Mộ Dung Đức Âm hừ lạnh một tiếng, bảo tên tâm phúc kia đẩy cửa tiến vào.
Trong phòng vẫn còn tối, tên tâm phúc không nhìn thấy rõ dung mạo của Mộ Dung Đức Âm, cung kính nói: “Hoàng công tử đang rất tức giận, đã tự mình lục soát một dãy phòng, chắc cũng không lâu lắm sẽ đến nơi này.” “Huynh trưởng của ta nói thế nào?” Đức Âm hỏi.
“Đại đương gia giả vờ hôn mê chưa tỉnh, vẫn ở bên phòng bệnh nằm, đã tránh khỏi trách móc của Hoàng công tử.” Tâm phúc nói.
Mộ Dung Long Sách cũng né thật sạch sẽ! Đức Âm nghĩ nghĩ hỏi: “Nơi này có chỗ nào sạch, không bị phát hiện không?”
“Có, đại đương gia đã sớm hạ lệnh cho tiểu nhân sắp xếp rồi.” Tâm phúc chỉ lên xà nhà cao cao, liền thấy trên xà nhà sạch sẽ có một cái võng, phía trên đã trải đệm chăn đầy đủ, cũng thu thập gọn gàng, nhìn giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-huynh-tai-ben-ac-huynh-ben-nguoi/47126/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.