Xe ngựa vẫn là do Đức Âm điều khiển. Dựa theo phương hướng Mộ Dung Long Sách chỉ, Đức Âm đi tới Bàn Long Đạo cách đó hơn mười dặm. Nơi này là một đoạn sơn đạo, bốn phía đều là dã lâm tối đen. Đức Âm dừng lại ở trước một đại thụ có sẵn kí hiệu rồi đánh thức huynh trưởng đang ngủ trong xe dậy.
Mộ Dung Long Sách bị đánh thức tỉnh lại, nhìn sắc trời vẫn còn chưa sáng, thuận tiện nói: “Đức Âm ngươi đi lấy nước, sau đó nhóm lửa, chúng ta ở chỗ này chờ người.”
Cũng chả biết Mộ Dung Long Sách còn quân bài gì chưa lật, Đức Âm không nói nhiều, cầm lấy ấm nước trên xe đi tìm nguồn nước. Bốn phía tuy rằng tối đen, nhưng công lực của hắn thâm hậu, sớm nghe thấy tiếng nước chảy róc rách. Đi một lát, Đức Âm đến được một con thác nước đổ xuống từ vách núi không cao lắm, liền cúi xuống hứng nước.
Nước suối trong vắt rõ ràng, Đức Âm cúi thân một cái, mũ sa rơi xuống nước bị dòng nước cuốn trôi đi, nháy mắt không thấy bóng dáng. Đức Âm đành phải mang ấm nước về, nói cho Long Sách mình đã đánh mất mũ sa.
“Thật sự là đồ ngốc!” Long Sách cực kì không vừa lòng, “Vạn nhất địch nhân nhìn thấy chân diện mục của ngươi thì làm sao bây giờ? Tạm thời lấy khăn tay che mặt đi!” “Ta không thích che mặt!” Đức Âm nói,”Nói cho cùng, nửa đêm cũng có ai thấy đâu. Ta đã đánh xe suốt một ngày một đêm, trên người đều là tro bụi, ta muốn thay quần áo.”
“Ngươi là nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-huynh-tai-ben-ac-huynh-ben-nguoi/47119/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.