Trên đời chỉ có ca ca hảo, đứa trẻ bảo bối có ca ca
Thân là người giang hồ, khó tránh khỏi việc mang thương tích. Từ xưa tới này, làm gì có tiểu công tiểu chịu nào lăn lộn trong chốn võ công mà không bị đập đầu, té ngã, bị thương, trúng độc đâu? Đã ở trong giang hồ, tự nhiên sức chịu đựng sẽ được chui rèn, trở thành đàn ông chân chính.
Như vậy, khả năng chịu đựng của Đức Âm ở mức độ nào?
Có thể nói, từ nhỏ đến lớn, ngoài trừ cùng Long Sách cãi nhau ầm ĩ, bầm mắt sưng mặt ra, Đức Âm chưa bao giờ phải chịu bất cứ khổ ải gì.
Thế nên, tối nay Long Sách coi như là biết được giới hạn của Đức Âm. Thật ra mà nói, cũng không có gì, chỉ là Long Sách nhỏ mọn, cố ý giăng dây ở ngay ngưỡng cửa để ngáng chân Đức Âm. Khi Đức Âm trở về thì sắc trời đã tối, hắn cũng không để ý nên bị bẫy của Long Sách làm vấp té. Thật ra cũng không sao, chẳng qua là nơi vấp té có một bậc thang, phía dưới là đường nhỏ rải đá, khi Đức Âm chổng vó ngã xuống thì Long Sách ở một bên ha ha cười nhạo.
Đức Âm tức giận, khập khiễng bò dậy, cả giận nói: “Ngươi bao nhiêu tuổi rồi còn chơi cái mánh lừa bịp nhàm chán này hả!!!”
“Ai bảo ngươi đại bất kínhhuynh trưởng!! Đáng đời! Đây là ta cách phạt ngươi đấy!” Long Sách đắc ý nói.
Đức Âm lửa giận đùng đùng đi vào nhà, Long Sách theo sau hả hê nhìn dáng chật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-huynh-tai-ben-ac-huynh-ben-nguoi/2174675/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.