Đỗ Thanh Thanh đêm qua ngủ rất kiên định, không có nằm mộng gì cả, trực tiếp ngủ một giấc đến sáng.
Chờ đến khi tỉnh lại mặt trời cũng đã phơi mông.
Nàng hoảng sợ, mơ mơ màng màng nhìn ra bên ngoài, ngay sau đó lại lấy di động ra nhìn thời gian.
10 giờ đúng.
Nàng cũng thật là quá có thể ngủ rồi!
Hôm nay thời tiết thực tốt, tối hôm qua Đỗ Thanh Thanh đã cùng Lưu thúc bàn bạc qua, muốn sáng hôm sau mang theo mọi người cùng ra ngoài ruộng lao động.
Bản thân tính toán 7 giờ liền đi, kết quả lúc này thế nhưng đã trễ tận 3 giờ.
Như thế nào cũng không ai lại đây kêu nàng a.
Đỗ Thanh Thanh có điểm ngốc, vội vàng đứng dậy rửa mặt rồi lại thay quần áo, vội vã đi xuống lầu, ngay sau đó liền phát hiện trong đại sảnh lúc này an tĩnh cực kỳ.
Phóng nhãn nhìn lại, chỉ thấy mỗi thân ảnh Tô Kỷ Miên.
Nàng lúc này đang đứng ở trước cửa sổ sát đất tưới hoa, trên người như cũ ăn mặc bộ đồng phục thuần đen kia, cả người nhìn qua cấm dục lại ưu nhã, đặc biệt là cặp đùi kia, trắng trẻo thẳng dài, đẹp không chịu được.
(Editor: Tôi không simp, lời văn như thế thật!)
Đứng dưới ánh mặt trời rực rỡ, dường như so với hoa còn muốn đẹp hơn vài phần.
Đỗ Thanh Thanh nhìn đến nỗi có điểm xuất thần, lập tức đi xuống lầu thang, đi đến đứng yên phía sau Tô Kỷ Miên, vừa muốn mở miệng kêu nàng một tiếng.
Kết quả giọng nói còn chưa kịp ra khỏi miệng, người này giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-doc-nu-xung-la-nu-chu-dau-qua-tim-sung/983718/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.