Người khác kinh ngạc, còn Bạch Tể Viễn lại ngẩn cao đầu, bộ dạng đắc ý dào dạt.
Giống như đang nói “Xem đi! Ngươi cảm thấy thú khuê nữ của ta là ủy khuất nhi tử của ngươi, còn làm ra bộ dáng tạm nhân nhượng vì lợi ích toàn cục, hắn vì nàng, ngay cả ở tế cũng vui, ta không hiếm lạ ngươi.”
Lúc nhìn Tiếu Túc đột nhiên cảm thấy rất vừa lòng.
- Khụ khụ......
Hưng Khánh ho khụ hai tiếng, mặt âm trầm hỏi:
- Ngươi muốn ở tế?
- Này a, ngươi đứa nhỏ này nói gì mê sảng vậy?
Hưng Khánh Đế vừa mở miệng, Thục phi giống như tìm được chỗ dựa, lập tức tiếp lời trách cứ nói:
- Phu thê Thần Sách Hầu vô tử, huyết mạch Tiếu gia cũng chỉ có một mình ngươi mà thôi. Thuận Ninh trưởng công chúa tái giá Lý gia cũng không hạ sinh được hài tử, Lý phò mã lại nặng tình với trưởng công chúa, không chịu nạp thiếp, sau này hai người bọn họ cũng cần ngươi phụng dưỡng mà sống quãng đời còn lại. Nói đúng hơn, là ngươi gánh vác trách nhiệm kéo dài hương khói của hai nhà, lại chịu trách nhiệm kế thừa ba cái hầu phủ, sao có thể nói đến chuyện ở tế? Thật là không hiểu chuyện. Hoàng thượng, người cũng không thể đáp ứng yêu cầu hồ đồ của hắn, nếu Thuận Ninh trưởng công chúa biết được, nhất định sẽ làm ầm ĩ với người.
Nói một hơi đều là bộ dạng ân cần thân thiết, nhưng hoàng hậu là cựu mẫu còn chưa mở miệng, nàng chỉ là một thị thiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-doc-nu-phu-trung-sinh/2972993/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.