*Trung*
“Diều… Bị vướng trên cành cây rồi…” Vân Lê thì thào tự nói, đắm chìm trong mảnh ký ức đẹp đẽ tuổi thơ ngây.
“Ở nơi nào?”Kỷ Phủ Tường ngẩng đầu nhìn ra ngoài đình, vô vàn đóa hoa Đào rực rỡ khoe sắc…….. nhưng mà không thấy con diều nào nha ~
“Ở trong quá khứ xa xôi.”Vân Lê khẽ cười cười, ngẩng đầu, nhìn Kỷ Phủ Tường nói, “Thiếu gia, đã không còn nhớ rõ phải không?”
“Chuyện gì?”
“Ngài giúp em thả diều, sau đó dây diều lại bị đứt rồi bay tới tận cây đào bên kia.” Vân Lê chỉ vào một gốc cây Đào cách lương đình hình bát giác không xa.
“Ồ, em đang nói đến thời điểm chúng ta gặp mặt lần đầu, ha hả.”Kỷ Phủ Tường nở nụ cười.Trong mắt Vân Lê, nụ cười của hắn vẫn dịu dàng như vậy, hạnh phúc như vậy.
Lúc ấy, mặc dù chỉ mới gặp nhau, nhưng Vân Lê nho nhỏ lại không có chút ngăn cách với hắn, hai người ở trong vườn đào thả diều một hồi lâu cho đến khi diều rơi xuống, vướng trên đầu một cành cây.
Kỷ Phủ Tường xoắn vạt trường bào nhanh chóng trèo cây muốn lấy xuống, Vân Lê đứng ở phía dưới, luôn luôn sôi nổi kêu lên “Cẩn thận, ca ca cẩn thận.”
…………Thật sự rất đáng yêu.
Sau khi lấy được diều, phần đuôi cánh diều bị rách một lỗ không thể bay được nữa, đôi mắt đen long lanh của Vân Lê ngập đầy lệ.
“Em nhìn nè, cái gì đây?” Kỷ Phủ Tường mở bàn tay ra, bên trong là một đóa hoa đào.
“Hoa hoa ~” Vân Lê mở to hai mắt, “Thơm quá.”
“Ừ, chúng ta hái thêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-chi-hoa/203391/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.