– Trường hận ca –
“Lê…Vân Lê của ta”
Kỷ Phủ Tường lần đầu tiên nhìn thấy Vân Lê, đã bị bé con có làn da trắng như tuyết, khuôn mặt phấn nộn nộn tưởng muốn bắn ra sữa trước mắt này thật sâu hấp dẫn. Đứa bé đáng yêu, thơm thơm mềm mềm này sẽ là người thị tẩm trong tương lai của cậu. Kỷ Phủ Tường xuất phát từ tận tâm can yêu thương cậu, cũng phát lời thề cả đời phải hảo hảo đợi cậu.
Nhưng sự chia lìa luôn bất ngờ xuất hiện không báo trước khiến cho người ta không kịp trở tay.
Nỗi đau khổ khi vừa gặp nhau đã vội vàng chia xa, dù cho thế thái nhân tình đã đổi thay, nhưng chỉ trong lòng Vân Lê biết “Chuyện” vĩnh viễn sẽ không thay đổi. Bởi vì, đây là chính là tình yêu mà cậu dành cho thiếu gia…trong suốt kiếp này.
Tựa như một bức ảnh cũ phủ đầy bụi mù cơ hồ đã dần dần bị lau đi….chuyện xưa của các bậc trưởng bối.
*Thượng*
Năm nay mùa xuân đặc biệt đến sớm cùng với cơn mưa xuân như thấm vào lòng người. Vườn hoa đào ngàn khoảnh (*) ở Kỷ gia trong một đêm dường như lại nở rộ thêm vạn đóa, hoa đào điểm trang khiến lòng người say.
(*) Khoảnh: rộng 100 mẫu Trung Quốc, chừng 6,6667 héc-ta.
Thêm vào đó, hoa đón xuân, Sơn Thù Du (*) cũng đua tranh nở rộ lớn lên, muôn vàn loại hoa ngủ say dưới long đất ẩm ướt cũng thi nhau leo lên thành lan can đá. Ở trung tâm vườn Đào, một lương đình dùng để ngắm cảnh bất thình lình đập vào mắt, màu sắc sặc sỡ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-chi-hoa/203390/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.