Trầm ngâm nửa ngày, Trấn Lan Ưng mới thầm vả miệng mình rồi nói:
“Là như vậy….ta muốn…thành hôn..” Dây dưa nửa ngày y mới nhăn nhó mở miệng nói câu này.
“A…vậy thì chẳng có gì cả, không không, ý ta là đây chẳng phải là hảo đại sự sao?”
“Đúng vậy, vốn là không có gì, ách… không, đây là chuyện tốt, vậy tại sau ngươi lại mặt mày nhăn nhó vậy?”
Vốn tưởng là việc gì kinh ngạc nháo loạn lắm, cuối cùng chỉ là việc y sắp kết hôn, việc này thì có gì phải phiền não chứ? Tân lang cứ việc sảng khoái thành thân là được rồi, hại bọn hắn một phen vui vẻ hụt hóng nháo sự.
“Thế nhưng đêm qua ta chiếm…chiếm ca của nàng….ân….chiếm tiện nghi của tỷ tỷ nàng ta”. Trấn Lan Ưng thức thời đổi ca ca thành tỷ tỷ.
Tất thảy mọi người đều hô lên cảm thán, thật không thể tưởng tượng được một kẻ bề ngoài quân tử đạo mạo như Trấn Lan Ưng lại có thể gây ra việc nghiêm trọng này, tuy rằng phán ứng của bọn hắn có chút khoa trương nhưng hoàn toàn là vì tán thưởng.
“Ưng ca, ngươi thật là nhân tài giấu mặt a, được hưởng chân nhân chi phúc, ta kính phục, tái kính ngươi một chén!”
“Đêm qua nàng ta uống say, ta đưa nàng ta về phòng, rồi ta bỗng thấy nàng ấy thật đẹp, thật khả ái, thế rồi….”
“Thế rồi sao?”
Mọi người trăm miệng một câu hỏi.
“Thế rồi…chiếm tiện nghi của nàng ấy”. Ấp úng nửa ngày, cuối cùng Trấn Lan Ưng cũng nói ra, thế nhưng cái bọn hắn muốn nghe chính là quá trình hương diễm kia a~
“Ồ, vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-ba-tinh-nhan/1400170/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.