“Bảo chủ, ngài vẫn đang nghe chứ?” Trấn Giáp nhịn không được cứ hỏi đi hỏi lại bảo chủ của y câu này, cũng bởi bảo chủ nhà y vẻ mặt thật tình đờ đẫn, giống như ba hồn thì đi mất hai, bảy phách thì năm cái đã bay đâu mất rồi.
“Vẫn”.
Trấn Lan Ưng trả lời lấy lệ, sáng nay y cùng Võ Duyệt Tâm đi dạo trong Trấn Lan Ưng, nhàm chán tới mức muốn ngủ gật, đi dạo cùng nàng một canh giờ mà y lại giống như chịu khổ hình, buồn chán muốn chết, tại sao các cô nương, ai cũng giống ai, toàn nói những chuyện vụn vặt, nhàm chán.
“Hiện tại chúng ta chỉ cần thỉnh một vị thầy tướng, xem ngày hoàng đạo sẽ rước Võ cô nương về bảo.” Vì việc thành thân của chủ tử, y nhất định tận tâm dốc sức, nhất định phải chuẩn bị một lễ thành thân thật long trọng.
“A…được…”
“Sính lễ nhất định không thể tầm thường, bảo chủ, ngài định chọn sính lễ thế nào?”
“Thế nào cũng được, tùy ý ngươi an bài đi”.
Trấn Giáp kinh ngạc tới mức mắt trợn trắng, bảo chủ nhà y quả là có phúc mà không biết hưởng, người mà bảo chủ kết hôn chính là vị cô nương mà tất thảy nam nhân trong thiên hạ ao ước a~.
“Bảo chủ, thành thân là ngài chứ không phải ta, tại sao ngài lại cứ bày ra cái vẻ mặt chán chường thế này? Người mà ngài sắp thành thân là cô nương đẹp nhất thiên hạ, thiên hạ đệ nhất mĩ nữ nha, người khác mơ ước muốn chết mà không được, còn ngài sao lại bày ra cái vẻ mặt ỉu xìu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-ba-tinh-nhan/1400169/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.