Ngài Hách vui vẻ làm việc cả ngày, trong đầu chỉ toàn câu nói Chu tiên sinh sẽ ăn tối với hắn lúc sáng.
Hơ, không biết Chu tiên sinh định làm món gì ngon nhỉ?
Thực sự rất muốn Chu tiên sinh sống với mình, như vậy mỗi ngày đều được... nhìn thấy cậu ấy. Không biết có cách nào để cậu ấy ở lại tối nay không...
Khụ khụ, không thể nghĩ tới chuyện kia được.
Trợ lý Vương hãi hùng, thấp thỏm nhìn mặt sếp đang đỏ ửng, vội vàng đứng dậy mở cửa sổ văn phòng.
Vù vù-
Một trận gió lớn thổi qua mặt bàn sếp tổng khiến giấy tờ bay tứ tung, người trong phòng cũng bị thổi cho giật mình.
"Tiểu Vương, cậu mở cửa sổ làm gì?"
Trợ lý Vương sợ hãi vội vàng đóng cửa sổ lại.
"Sếp, em thấy anh bị nóng, mặt đỏ ửng như thế, còn vã mồ hôi đầy mặt..."
"Ặc..." Ngài Hách chột dạ, không tự nhiên nới lỏng cổ áo một chút, nói: "Không sao, tôi không nóng, làm việc hơi mệt thôi."
Trợ lý Vương nhìn thoáng qua vết hickey đỏ ửng bắt mắt trên cổ ngài Hách- vết tích thân mật.
Giờ đến lượt trợ lý Vương đỏ mặt.
...
Sau khi tan làm, ngài Hách quyết định ghé qua siêu thị mua thêm ít nguyên liệu nấu ăn tươi mới, tới lúc tính tiền mới nhớ ra trong nhà không có hành, nhưng túi đồ đã đầy rồi, hắn chỉ đành tay trái cầm túi lớn, tay phải cầm một bó hành tây.
Ngài Hách lái xe vào gara, tay xách nách mang vào nhà, lúc đó nhìn thấy có một người phụ nữ đang đi qua đi lại trước cửa nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/abo-vi-nha-toi-hom-nay-co-chut-la/750681/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.