Chương 40: Đôi mắt không giấu được chuyện gì
Gần xuống chân núi, ngài Hách phát hiện điện thoại đã có sóng, vội vùng sử dụng 3% pin cuối cùng để gọi cho những người khác trong công ty.
Bốn người đứng một chỗ đợi. Một lúc sau, đoàn của thầy Chu xuống núi trước, thầy Chu và cô Hà nghiễm nhiên đi cùng.
Từ tối hôm qua tới sáng sớm hôm nay không dùng bữa tử tế, đứng được một lát, cái bụng của ngài Hách cứ không ngừng ọc ọc, cũng bởi bốn bề yên tĩnh mà âm thanh này rất vang dội.
Trợ lý Tưởng là người đầu tiên nghe thấy hai tiếng này, mặc dù có chút muốn cười nhưng không quá chú tâm, ai mà ngờ được bụng ngài Hách cứ la ó không ngừng, trợ lý Tưởng thực sự không nhịn được, quay đầu sang nhìn hắn.
Ngài Hách cũng xấu hổ, nhìn trợ lý Tưởng cười ngại ngùng, ôm bụng ngồi xuống bên bụi hoa.
Trợ lý Tưởng cũng cười, cô quay đầu đi, sau khi thu lại ý cười, cô nhìn chằm chằm mặt đất hỏi: "Sếp ơi, có phải anh thích ai rồi không?"
Dù là một câu hỏi nhưng không có ý nghi vấn.
Ngài Hách chớp mắt mấy bận, hắn không nghĩ tới cô sẽ đột ngột hỏi điều này, trung thực trả lời: "Ừm."
Trợ lý Tưởng nghe thấy câu trả lời này, dù trong lòng có chút mất mát đã lường trước được, thế nhưng nhiều hơn cả là sự yên lòng.
Trợ lý Tưởng hối hận không thôi về những hành động ấu trĩ, ngốc nghếch* của mình, nhưng đồng thời cảm xúc vô cùng trào dâng, nó làm cô hưng phấn không thôi. *Sa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/abo-vi-nha-toi-hom-nay-co-chut-la/750632/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.