Trở lại ngôi nhà đã lâu không về, Tô Nguyên lại có chút cảm giác quen thuộc xa lạ.
Lục Cẩn cười rồi lau mồ hôi cho Tô Nguyên, "Đã chuẩn bị sẵn nước tắm rồi, em về tắm trước đi, tôi đi chuẩn bị cơm chiều."
"Được." Lục Cẩn vẫn quan tâm cậu như mọi khi, Tô Nguyên sờ ngực mình, muốn làm dịu trái tim đang loạn nhịp của mình.
Chờ Tô Nguyên tắm rửa xong đi ra, đúng lúc Lục Cẩn đang làm món cuối.
"Có đói thì em ăn trước đi, cua sắp làm xong rồi." Lục Cẩn thản nhiên nói, thấy món cua cũng gần chín rồi thì bưng lên bàn.
Tô Nguyên nhìn thấy cua lông, thoáng cái hai mắt sáng ngời, nước miếng thiếu điều không kiềm được, cậu cầm lấy nó không hề suy nghĩ, nhưng cua vừa mới ra lò hơi nóng bốc lên nghi ngút, nếu Lục Cẩn không phản ứng nhanh, chắc chắn sẽ bị bỏng tay.
"Em đấy, bao lớn rồi mà như con nít vậy." Lục Cẩn kí đầu Tô Nguyên một cái, "Ăn mấy món khác trước đi, còn cua để nó nguội chút cho bớt nóng hãy ăn."
"Ò" Tô Nguyên nghe lời gắp món khác, nhưng lại nhìn thấy Lục Cẩn đưa tay về phía con cua, "Không phải anh nói để nguội rồi ăn sao, sao anh còn lấy nó nữa!"
Lục Cẩn trực tiếp bẻ đôi con cua, lấy thịt cua bên trong ra bỏ vào trong chén Tô Nguyên, "Tôi da thô thịt dày nên không sao, nếu em bị thương thì tôi sẽ đau lòng."
"Lục Cẩn, anh đừng đối tốt với tôi như vậy..." Tôi sợ mình sẽ phải lòng anh...
"Em đấy! Tôi tốt với em mà em vẫn không hài lòng sao?" Lục Cẩn nhét thịt cua vào trong miệng mình, "Tôi tự ăn, không cho em nữa!"
Anh lại quên mất cua nóng cỡ nào, bỗng chốc trong miệng Lục Cẩn nổi bong bóng.
Tô Nguyên đau lòng bò qua, vội vàng kiểm tra miệng vết thương của anh, thấy Tô Nguyên quan tâm mình như vậy, Lục Cẩn mỉm cười hôn tới.
"Ài, anh đừng lộn xộn, để tôi xem miệng anh trước." Tô Nguyên đẩy nhẹ Lục Cẩn ra, cẩn thận kiểm tra vết thương của anh, "Anh bao lớn rồi, còn ấu trĩ như vậy, mới nãy còn nói tôi như con nít, không phải anh cũng vậy sao."
"Còn không phải bởi câu nói của em làm tôi không vui." Lục Cẩn vô cùng ủy khuất nói: "Lúc trước khi chúng ta ký thỏa thuận đã nói rõ là phải sống cuộc sống chồng chồng bình thường, nhưng em lại không muốn tôi đối tốt với em, Tiểu Nguyên Bảo, tôi phải làm thế nào thì em mới hài lòng được đây?"
Lời này của Lục Cẩn làm Tô Nguyên ngây người, cậu thoáng cái thanh tĩnh, Lục Cẩn đối tốt với cậu như vậy, chẳng qua là do thỏa thuận ban đầu, nếu như không phải cậu mà là người khác, anh cũng sẽ đối xử với người đó như vậy đi.
Sau bữa ăn, vốn là một cảnh tượng ấm áp lại trở nên vắng vẻ khiến người ta cảm thấy khó chịu, hai người ăn xong trong im lặng rồi mạnh ai về phòng người nấy nghỉ ngơi.
Đối với Tô Nguyên mà nói, đây có lẽ là lần đầu tiên hai người chiến tranh lạnh đi, nhưng ngẫm lại cũng thấy nực cười, rốt cuộc cậu là hạng người gì, đứng ở vị trí nào mà chiến tranh lạnh với Lục Cẩn.
Sáng sớm hôm sau, Tô Nguyên rời giường nhìn thấy phòng bên cạnh thì do dự có nên đi xin lỗi hay không, dù sao Lục Cẩn tốt với cậu như vậy, cậu có lý do gì để tức giận.
Nhưng vẫn có chút rối rắm, cuối cùng đành chịu thua đi đến phòng ăn, bữa sáng đã bày sẵn trên bàn, Tô Nguyên bước tới, nhìn thấy trên bàn để lại một tờ giấy bạc.
Thức dậy nhớ ăn sáng, hôm nay phòng nghiên cứu có việc, tôi đi trước đây.
"Haizz" Tô Nguyên vừa ăn vừa buồn, "Lục Cẩn quả nhiên vẫn đang tức giận, bằng không nhất định sẽ ăn sáng cùng mình."
Tô Nguyên ăn sáng xong bắt đầu nghiên cứu thông báo của mình, sau khi chương trình kết thúc sẽ tự động đưa ra thông báo để các tuyển thủ đã debut chuẩn bị, Tô Nguyên ra mắt với vị trí thứ hai, tài nguyên mà cậu nhận được cũng rất phong phú. Vì để duy trì độ hot khi mới debut, trước mắt bên chương trình yêu cầu mọi người tham gia một gameshow coi như lần ra mắt đầu tiên của bọn họ, thời gian dự kiến vào thứ tư tới, còn có ba ngày để chuẩn bị.
Năm người được kéo vào một nhóm, thành viên trong nhóm thảo luận về chương trình.
Liễu Cam: "Hỡi các bạn thân yêu !!! Ba ngày sau là chúng ta có thể gặp lại nhau rồi!"
Đoàn Gia: "Ừm, rất tốt, tôi đã xem gameshow này suốt, chơi cũng rất vui á."
Liễu Cam: "Phải đấy, tôi xem từ nhỏ tới lớn, không ngờ lại có cơ hội được tham gia chương trình này, tôi thật xúc động!"
Khương Phong: "Chúng ta có cần gặp trước một lần để thảo luận về chương trình không?"
Liễu Cam: "Mấy cậu cứ chờ đi, tôi chơi game rất giỏi, chắc chắn mấy cậu chơi không lại tôi đâu!"
Tô Nguyên: "Trò tìm kho báu lần trước cậu quên rồi à? Đại thần vẫn còn ở đây, cậu đừng khoe khoang nữa." Khương Phong: "Hoặc là chúng ta voice chat trước cũng được."
Đoàn Gia: "Hay là hai cậu đánh cược đi, coi ai chơi thắng nhiều hơn?"
Tô Nguyên: "Tôi thấy cái này được đó!"
Liễu Cam: "Không không. Bỏ cờ bạc.jpg"
Ai nấy đều đang nói chuyện của mình, không ai để ý tới lời Khương Phong nói trong nhóm, dù sao chuyện Khương Phong làm phiếu giả, trong lòng mọi người vẫn rất để ý.
Đang tán gẫu, chuông cửa đột nhiên vang lên, Tô Nguyên còn tưởng rằng Lục Cẩn trở về, vội vàng chạy tới mở cửa, có điều người tới cũng không phải Lục Cẩn, mà là một đôi vợ chồng.
Tô Nguyên phút chốc nhận ra là ba mẹ của Lục Cẩn, dù gì xét về tướng mạo thì rất dễ phân biệt.
Ba mẹ của Lục Cẩn cũng không nhiều lời đã trực tiếp đi vào, Tô Nguyên lúng túng lập tức đi chuẩn bị trà mời bọn họ. "Cậu chính là Tô Nguyên nhỉ, cũng không cần câu nệ như vậy, lúc trước Tiểu Cẩn liếc mắt một cái đã nhìn trúng cậu nên tôi mới đồng ý cho hai đứa kết hôn, nhưng dù sao hai đứa còn chưa tổ chức hôn lễ, cho nên cậu vẫn nên gọi tôi là Lục phu nhân đi." Mẹ Lục uống một ngụm trà, tiếp tục nói: "Hôm nay tôi tới chính là muốn hỏi, cậu với Tiểu Cẩn đã chung chăn gối chưa?"
Tô Nguyên lập tức đỏ mặt, cậu không ngờ Lục phu nhân vừa tới đã hỏi vấn đề này, trong nhất thời cũng không biết nên trả lời như thế nào.
"Nhà họ Lục chúng tôi cưới cậu về cũng là hy vọng cậu có thể nối dõi tông đường. Nhà chúng tôi cũng không thiếu tiền, cái kiểu xuất đầu lộ diện như làm minh tinh, vẫn hy vọng cậu suy nghĩ thật kỹ."
"Được rồi, nói chính sự đi." Ba Lục ngắt lời mẹ Lục. "Hôm nay chúng tôi tới tìm cậu, là muốn làm kiểm tra sức khỏe cho cậu, cậu đi theo chúng tôi trước." Mẹ Lục cũng không cho Tô Nguyên quyền được nói, tự làm theo ý mình mang Tô Nguyên đi.
Tô Nguyên cũng không tiện từ chối ba mẹ của Lục Cẩn, chỉ có thể ngoan ngoãn đi theo bọn họ.
Xe dừng trước nhà họ Lục, Tô Nguyên được đưa vào phòng y tế của nhà họ, nghe lời nằm trong khoang y tế để kiểm tra sức khỏe.
Thiết bị của nhà họ Lục vô cùng tiên tiến, phiếu kết quả rất nhanh đã có, mẹ Lục xem phiếu kết quả hết sức hài lòng, bà thấy độ phù hợp pheromone của Tô Nguyên và Lục Cẩn rất cao.
Ngay cả nhìn Tô Nguyên cũng vô cùng hài lòng, vẻ mặt hớn hở nói: "Kiểm tra hôm nay đã kết thúc, cậu rất khỏe mạnh, qua đây uống một ngụm nước đi."
Tô Nguyên không hề phòng bị đã cầm lên uống, đợi cậu tỉnh lại đã là buổi tối. "Shh...." Tô Nguyên ngồi dậy, cảm thấy tuyến thể của mình hơi đau, thế là đưa tay lên sờ, nhưng lại không sờ được gì.
Khi rời giường và đi xuống phòng khách dưới lầu, nhìn thấy mẹ Lục đang xem tivi, Tô Nguyên nhỏ giọng đi tới nói: "Phu nhân, tôi bị làm sao vậy? Sao bỗng dưng lại ngủ thϊếp đi?"
Mẹ Lục thờ ơ nói: "Di chứng của đợt kiểm tra sức khỏe, không có gì to tát cả, mà này, chuyện hôm nay tôi dẫn cậu tới làm kiểm tra sức khỏe đừng nói với Tiểu Cẩn, nó cưng cậu như vậy, tôi đưa cậu đi nó nhất định sẽ không vui, tôi không muốn cậu chia rẽ tình cảm mẹ con của tôi với nó."
Tô Nguyên gật đầu, tự động rời khỏi nhà họ Lục, sau đó bắt xe về nhà.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]