Editor: Lạc Y Y
Qua một lúc lâu sau, Lục Cẩn mới bình tĩnh lại, chậm rãi thu hồi tinh tức tố của mình.
Sau khi Tô Nguyên phát hiện lập tức tránh thoát, quay đầu nhìn thoáng qua Lục Cẩn, thấy quần áo anh không chỉnh tề ngồi trên sàn, nhìn kỹ còn có thể phát hiện ra nơi nào đó có vật không rõ đang nhô lên.
Nói xong, cậu chạy xuống lầu không thèm ngoảnh đầu lại
Lục Cẩn khẽ cười, ngồi dưới sàn không dậy, dường như còn đang trong dư vị tiếp xúc ban nãy.
Anh cúi đầu nhìn thoáng qua anh em tốt của mình, bất đắc dĩ nói một câu: “Khiêm tốn chút, đã dọa người ta chạy rồi”
Tô Nguyên ngồi trên sô pha, nhìn thoáng qua bữa sáng trên bàn, dù sao đang ở nhà người khác, cậu cũng ngại qua thẳng bàn ăn, đành ở sô pha bên cạnh đợi.
Nhớ lại bộ dáng mất khống chế của Lục Cẩn khi nãy, Lục Cẩn lẽ nào vẫn không gặp người là vì nguyên nhân này? Anh ta có bệnh không khống chế được tin tức tố của mình? Nếu là thế, vậy không có cách nào xuất hiện trong tầm mắt của mọi người được.
Hơn nữa nếu như điều mình đoán là thật, vậy mình có thể sử dụng điều này như một lý do để yêu cầu anh ta đồng ý với thỏa thuận của mình.
Càng nghĩ trong lòng Tô Nguyên càng thêm đắc chí
Lục Cẩn không để Tô Nguyên đợi quá lâu, anh chỉnh đốn lại bộ dáng nhếch nhác ko thể nhìn nổi của mình một chút liền đi xuống lầu. Nhìn thấy con ngươi chuyển động không ngừng của Tô Nguyên giống hệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/abo-sau-khi-ket-hon-toi-that-thom/1016958/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.