Tới từ sự áp chế của pheromone của alpha, cùng sự hình thành mạnh mẽ của ký hiệu, mọi thứ đều khiến Thẩm Thượng đau tới tận xương tủy, khổ không tả được.
Bầu không khí trong phòng tới mức hóa nhiệt trắng, mây đen đè tới, u ám tới cùng cực.
Lần đầu tiên của Thẩm Thượng không phải là anh, Thẩm Thượng từng có alpha của mình, Thẩm Thượng đối với anh răm rắp nghe theo đều là vì người tên Hà Hiên đó.
Thẩm Thượng đã lừa anh...
Kiêu ngạo như Ngôn Đỉnh, anh không cho phép mình trở thành trò cười và công cụ của người khác, anh muốn bắt Thẩm Thượng dùng thân thể để nhớ rõ rốt cuộc là ai đang cho phối cưỡi cậu!
“Ngôn Đỉnh, anh nhẹ một chút.” Thẩm Thượng khóc lóc cầu xin, răng cắn tới mức chảy máu, cậu không muốn kêu đau, Hà Hiên sẽ đau lòng.
Ngôn Đỉnh nâng eo xông tới: “Đầu của cậu có bệnh, ai thích cậu người đó xui xẻo tám đời.”
“...” Thẩm Thượng vùi sâu mặt vào trong gối, hai tay túm chặt ga giường, lấy đó giảm bớt đau khổ.Tiếng nghẹn ngào đứt quãng, Ngôn Đỉnh không biết tiết chế, biết rõ đều là gặp dịp mà chơi, anh không nên tức giận như vậy, nhưng không biết tại sao, anh tối nay đã khác thường, đã mất khống chế, cũng ném nguyên tắc ra sau đầu.
Trời gần sáng, chiếc giường lộn xộn nhăn nhúm, mùi xạ hương nam tính hồi lâu không tan, Thẩm Thượng đang thoi thóp hôn mê trên giường, Ngôn Đỉnh lông mày nhíu mày hút thuốc trầm tư.
“Ưm.” Thẩm Thượng đầu óc choáng váng tỉnh lại, hơi cử động, toàn thân đau đớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/abo-my-thu-bi-danh-dau/255249/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.