Edit: Mimi – Beta: Chi
*****
Dư Lệ ngủ thẳng tới khi mặt trời lên cao. Lúc mở mắt, anh cảm nhận được ánh nắng vàng như mật tràn qua khung cửa sổ, rót xuống gương mặt còn đang chưa tỉnh táo của mình. Đảo mắt nhìn chiếc đồng hồ báo thức đặt ở đầu giường, anh nhận ra đã hơn mười một giờ trưa. Hôm qua anh xuyên tới vào buổi tối, thật không ngờ giấc ngủ này lại kéo dài đến vậy.
“Hệ thống, gian phòng này là của tôi à?” Dư Lệ vươn tay với lấy khung ảnh đặt trên bàn, bên trong là ảnh chụp của một mình anh.
“Báo cáo kí chủ, thân phận đã sửa xong.”
Hệ thống vừa dứt lời, trong đầu Dư Lệ lập tức tràn ra một đống dữ liệu: Dư Lệ, mười chín tuổi, Omega, cha mẹ đều đã qua đời, trong tài khoản ngân hàng có một lượng di sản khổng lồ, họ hàng không rõ, bất động sản có một.
Việc trở lại năm mười chín tuổi khiến Dư Lệ cảm thấy hơi bất đắc dĩ. Kiếp trước anh đã sắp ba mươi, đùng một cái trẻ ra nhiều như vậy, thật là…
“Có một căn nhà? Hẳn là căn phòng tôi đang ở nhỉ?” Trên phương diện chất lượng sinh hoạt, Dư Lệ yêu cầu không cao, ngược lại, về vấn đề thân phận, anh có thể nhận ra Hệ thống đã bố trí khá tỉ mỉ rồi.
“Không phải, đây là phòng thuê.” Hệ thống trả lời.
“…” Thở dài một tiếng, Dư Lệ hỏi: “Tôi có nhà, sao còn phải đi thuê?”
“Kết quả kiểm tra cho thấy bất động sản đứng tên ngài ở khu vực ngoại thành, để tiện cho việc đến trường,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/abo-keo-vai-le-chi-duong-abo/750847/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.