Tháng thứ sáu. A Ngạo bị nôn khi ngửi mùi cá. Mọi người biết chuyện đều cười râm rang lên, nói rằng anh đang mắc chứng nghén hộ tiểu Điềm.
Tiểu Điềm ngượng ngùng gắp cá ở tô lên ăn, kể từ khi bước qua tháng thứ tư là đôi khi A Ngạo lại nghén thay rồi nên tiểu Điềm rất hài lòng mà ăn thịt cá như bình thường.
“Thật sự may mắn nha, hồi em có thai, em thiếu điều chết đi sống lại mấy lần khi ăn này ăn nọ mình thích mà bị nghén đó!”, lão út vừa chăm con vừa cảm thán.
Đây là họp mặt đại gia đình vào cuối năm và đầu năm. Cỡ tháng thứ ba của năm mới là tiểu Điềm chuyển dạ, sinh con.
“Không may mắn gì đâu, A Ngạo còn chẳng biết đặt tên đứa bé là gì, anh ấy gợi ý ra mấy cái tên kiểu… Sến đến phát điên”, tiểu Điềm gắp đùi gà cho hai đứa cháu trai, cười nhìn A Ngạo lết từ phòng vệ sinh ra.
A Ngạo không đến bàn ngồi mà ra quầy bar, uống rượu trái cây mà lão nhị pha chế.
“Ha ha ha, cảm giác bị nghén thay thế nào?”, lão nhị nhận tô mì sủi cảo từ tay lão bà nhà mình, híp mắt nhìn A Ngạo xanh xao gầy yếu…
“Còn tệ hơn những lúc ngủ ngoài sofa”, anh đỡ trán nâng ly rượu trái cây về phía tiểu Điềm, tỏ vẻ anh ổn… Chắc là ổn.
A Ngạo chẳng biết nên mừng vì tiểu Điềm không khó chịu loại thức ăn nào hay nên khóc vì đến món cá anh thích ăn lại chẳng thể ăn nữa.
Đó là vào những buổi tối đẹp trời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/abo-he-liet-dinh/750810/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.