Một tháng sau đó, Diệp Hoài Ninh vẫn luôn đều đặn đến bệnh viện, đôi lúc sẽ gặp được Từ Nhân Tỉnh và cũng không gặp lại người mà mình không muốn gặp.
Tinh thần Diệp lão gia kém đi rất nhiều, phỏng chừng là sẽ phải nằm viện lâu dài, mỗi lần Diệp Hoài Ninh đến đều có thể cảm nhận rõ ràng sinh mệnh của ông đang dần trôi đi. Ba đôi khi sẽ nhớ lại hồi ức năm xưa với cậu, cũng sẽ nói mấy câu về chuyện cậu lúc bé, Diệp Hoài Ninh rất ít khi tiếp lời, trong ký ức của cậu, thời thơ ấu luôn là một màu xám xịt, màu sắc duy nhất cũng chỉ là ảo ảnh thoáng qua mà thôi.
Thời tiết đang dần nóng lên.
Ngày đó Diệp lão gia đột nhiên nói muốn uống nước ô mai, đã lâu lắm rồi ông không có khẩu vị gì, Diệp Hoài Ninh không ngăn cản còn tự mình xuống dưới lầu mua cho ông, lúc trở về lại ở hành lang ngoài phòng bệnh đụng phải Diệp Hoài An.
Diệp Hoài An đang gọi điện thoại dặn dò công việc với người khác, hiện tại anh ta đúng là người bận rộn, ba bọn họ vào bệnh viện lâu như vậy mà Diệp Hoài An đến thăm tổng cộng được hai ba lần, Diệp Hoài Ninh vẫn đến trái thời gian với anh ta nhưng hôm nay lại không khéo đụng phải.
Đã là hai tháng sau khi gặp lại Diệp Hoài An, ngày tuyệt vọng và phẫn nộ bị trói trên bàn mổ sắp chết đó trong nháy mắt lại hiện lên, Diệp Hoài Ninh dùng sức siết chặt nắm đấm, muốn làm bộ làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/abo-dot-tam/2969965/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.