Quán cà phê.
Quý Nhiêu đã đến hơn một tiếng trước, cửa sổ sát đất trong phòng nhỏ hướng ra tòa nhà bên kia đường mà trụ sở chính của Thịnh Tinh nằm trên ba tầng 16, 17, và 18 của tòa nhà ấy.
Quý Nhiêu ngồi bên cửa sổ, cà phê trong cốc đã hơi nguội, ánh mắt của hắn dừng ở tòa nhà đối diện kia một lúc lâu không nhúc nhích, tâm trí vẫn luôn lơ lửng bất định.
Nửa tiếng trước, hắn đã nhìn thấy Diệp Hoài Ninh xuống xe ở trước của cổng công ty rồi vội vã đi vào bên trong.
Quý Nhiêu muốn nhìn cậu rõ hơn nhưng chỉ thấy vội mỗi bóng lưng đang bước nhanh đi mất.
Hắn đã cố gắng để nhớ lại khoảng thời gian ba năm qua của họ, đêm đó Diệp Hoài Ninh đã hỏi hắn rằng ba năm của họ được tính là gì, mà mãi cho đến hôm nay, hắn vẫn không thể đưa ra câu trả lời.
Không phải là không biết, mà là nói không nên lời.
Diệp Hoài Ninh nói đúng, hắn đã nhận hết mọi điều tốt đẹp và lại làm ra điều tồi tệ nhất. Ba năm của bọn họ, đối với Diệp Hoài Ninh là một sự lừa dối, một trò đùa, còn đối với hắn, từ nay về sau sẽ không còn nữa, hắn sẽ không bao giờ có lại được quá khứ tốt đẹp ấy nữa.
Hắn chẳng thể giữ lại được gì cả.
Quý Nhiêu hoàn hồn, ngay cả muốn cười khổ cũng không kéo nổi khóe miệng.
Đường Mẫn đến trễ hơn 20 phút so với giờ hẹn, sau khi ngồi xuống thuận miệng giải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/abo-dot-tam/2969963/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.