Vào trong ngự dược phòng thì thuận lợi hơn nhiều, nhóm viện sử thấy phương thuốc, trên đó có dấu ấn của thái y, lại thêm khối lệnh bài kia, không lâu sau đã chuẩn bị xong vài loại thuốc, gói ghém gọn gàng chắc chắn.
Hai người mang theo gói thuốc chuẩn bị trở về Hành Dương cung.
Trên đường đụng phải vài vị quý nhân trong cung, tiên đế tin Phật, không thích những việc tuẫn táng gì đó, đã để lại ý chỉ, các phi tần có hoàng tự thì ở lại trong cung, không có thì sẽ đến Hộ Quốc Tự quy y xuất gia, phụng dưỡng hương khói.
Những phi tần ngày trước để lại không nhiều, chỉ có bốn vị đã hạ sinh công chúa cho tiên đế, nơi ở của bọn họ chủ yếu giống như Vệ Thái phi, ở nơi hẻo lánh trong cung, các công chúa đã đều xuất giá ra khỏi cung, trong thâm cung này, cuối cùng chỉ còn lại bọn họ sống cô đơn hết phần đời còn lại.
A Uyển nhìn theo bóng dáng của bọn họ, trong ánh mắt có thêm một chút cảm xúc khác thường.
Nữ nhân trong thâm cung thường không có kết cục tốt đẹp, như Thái hậu, dù là người tôn quý nhất trong cung, nhưng đồng thời cũng là người đáng thương nhất; như Vệ Thái phi, bề ngoài thì an ổn thanh thản, nhưng A Uyển biết rằng trong lòng bà đang che giấu sự bất an. Còn như nàng, A nàng nghĩ rằng, kết cục cuối cùng có thể chỉ là c.h.ế.t già trong một góc nào đó của bức tường đỏ dày cao cao này.
Lục Hà thấy nàng đột nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/a-uyen/3698642/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.