“Độc này của cô nương là luyện từ Thần Mộc Vương Đỉnh sao?”
“Tiểu dâm tặc, ánh mắt cũng không tồi.” A Tử cười khanh khách lấy chùy thủ* vỗ vỗ gò má của Âu Dương Khắc: “Vật kia đúng là bảo vật hiếm có, đáng tiếc ta lại làm mất rồi, nếu không đem ra nuôi trùng cũng tốt.”
(*) Chùy thủ: dao nhỏ, gao găm
“Không lừa cô nương, Vương Đỉnh này ở trong kho binh khí của thúc thúc nhà ta, nếu cô nương thích, ta cho người mang tới cho cô nương là được.”
“Ý ngươi là, nếu như ta giết ngươi thì lập tức sẽ có người tìm ta tính sổ sao?” A Tử nhướng mày, cây chùy thủ đặt lên cổ Âu Dương Khắc, khẽ nhấn một cái đã có tơ máu chảy ra.
“Nào có, người những cơ thiếp kia thích là thiếu chủ của Bạch Đà Sơn, không phải tại hạ.” Những lời này của Âu Dương Khắc vô cùng bi thương,thở dài đáng thương một cái: “Chỉ sợ một ngày ta chết đi, ngay cả một người rơi nước mắt vì ta cũng không có.”
Công phu lừa gạt nữ nhân của Âu Dương Khắc từ trước đến giờ vẫn rất tốt, tất cả tinh túy chính là hai chữ nhập vai. Lúc này hiếm thấy có vài phần chân thành thực lòng, bất kì nữ nhân nào cũng không nhẫn tâm cho hắn một đao.
“Âu Dương công tử, dáng vẻ giả vờ đáng thương của ngươi đúng là khiến cho người ta không đành lòng ra tay... Nào, rơi vài giọt nước mắt xem, bản cô nương sẽ cẩn thận suy nghĩ lại chuyện thuốc giải.”
“Cô nương nói đùa...”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/a-tu-o-bach-da-son/3228542/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.