Mặt trời dần lên cao, chiếu sáng lên cả khuôn mặt đang vùi trong chăn ngủ say của Ninh Thiên Việt. Xung quanh Lãng Hiên Các vang lên tiếng chim hót líu lo cùng tiếng trò chuyện khe khẽ của người hầu làm Ninh Thiên Việt thức giấc. Không thấy Vương gia đâu cả, chỗ nằm bên cạnh đã sớm phẳng phiu trở lại, đến chút hơi ấm cũng không còn lưu chứng tỏ người đã đi được một đoạn thời gian rồi. Tuỳ ý khoác lên mình một bộ trung y, cậu khập khà khập khiễng đẩy cửa ra ngoài.
A Tử đã đứng túc trực ngoài cửa từ lúc nào, thấy chủ nhân bước ra thì vội vàng cúi đầu hành lễ:
"Tướng quân, ngài tỉnh rồi. Ngài có muốn dùng điểm tâm ngay bây giờ không ạ?"
"Vương gia đâu?"
"Bẩm Tướng quân, Vương gia đã rời đi từ sớm."
"Ngài ấy có nói gì không?"
"Vương gia căn dặn, Tướng quân phải ở yên trong viện, tuyệt đối không được bước ra ngoài nửa bước. Trừ khi Lâm đại nhân đến đây truyền lệnh của ngài ấy, nếu không, chỉ cần ngài kháng lệnh, đừng trách ngài ấy động thủ với ngài."
Cậu nghe xong lời đó có chút không hiểu, sao đang yên đang lành lại muốn nhốt cậu trong phòng? Nhưng lệnh của chủ nhân thì khó trái, cậu liền phẩy phẩy tay về phía A Tử, bảo nàng đem điểm tâm lên đi. Dù sao suốt sáu ngày nay, mỗi ngày đều bị đánh, mông đau muốn nứt ra, mỗi lần tập luyện là cả đầu đều đổ mồ hôi lạnh. Thôi vậy, ở trong phòng nghỉ ngơi cũng được. Lát chủ nhân về, chẳng phải lại bị đánh nữa à?
A Tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/a-tu-ca/224979/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.