*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nghe được câu nói của chủ nhân, ánh mắt của Thiên Việt hiện lên một tia thất vọng thoáng qua. Kiếm của chủ nhân cầm còn chưa ấm tay, cháo vừa mới ăn xong còn chưa kịp ấm bụng đã bị lôi ra đánh đòn rồi. Thật ra cậu còn nhớ mình nợ Vương gia ba trăm năm mươi roi kia, nhưng mà cả tuần nay ngài ấy không hề nhắc đến, cậu những tưởng mình được tha bổng rồi. Ai mà ngờ....
Có chút không cam tâm xoay người bò đi lấy roi, hai chân luôn theo quy củ mà ngoan ngoãn mở rộng, mông cũng nâng cao lên để lộ ra vùng tư mật liên tục hé mở. Hắn ngồi đằng sau nhìn hết một màn đó, trong lòng nổi lên chút ý nghĩ dâʍ ɭσạи đến mức muốn đem người này ăn sạch, nhưng nghĩ đến hình phạt còn thiếu của cậu, đành nhịn xuống chờ phạt xong mới tính tiếp.
Thiên Việt rất nhanh đã ngậm roi trở về, thả lại trên tay hắn, cúi đầu chờ định tội. Chủ nhân không phạt thì thôi, mỗi lần phạt đều khiến cậu nửa bò nửa lết, đi đứng thôi cũng là cực hình rồi. Buông xuống dáng vẻ ôn nhu sủng nịch ban nãy, thần sắc của hắn bây giờ đều là thập phần nghiêm khắc, tản mát ra loại cảm giác doạ người.
"Quy củ đâu?"
"Xin chủ nhân thứ lỗi, em lập tức làm ngay."
"Ngươi nói gì?"
"Không không phải, nô lập tức làm, lập tức làm, xin lỗi chủ nhân."_ lúc đang bị phạt thì nhất định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/a-tu-ca/224978/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.