Edit: Tiểu Vũ – Beta: Vĩnh Nhi
Thẩm Ngọc vốn định lạnh nhạt thờ ơ hắn một tối, hôm sau khi tỉnh lại, vậy mà mình lại gối lên cánh tay hắn, một chân còn gác lên bắp đùi của hắn.
Ngước mắt lên, đối diện Thẩm Ngọc là gương mặt anh tuấn gần trong gang tấc của Quân Huyền Kiêu, đang ngắm nghía mình không chớp mắt.
“Làm ta giật cả mình…”
Thẩm Ngọc bất mãn lẩm bẩm một câu, đẩy mặt Quân Huyên Kiêu ra.
“Phu quân ngươi có dáng vẻ dọa người như vậy sao?”
Quân Huyền Kiêu oán trách nói, bàn tay vỗ lên môиɠ Thẩm Ngọc, lực đạo không nặng không nhẹ, làm cho Thẩm Ngọc tê dại một chút, quay đầu hung hăng trợn mắt nhìn hắn.
“Mặt trời đã lên cao ba sào rồi, ngươi còn nằm ỳ trêи giường, không có quân vụ sao?”
“Ngươi cũng biết mặt trời đã lên cao rồi? Con sâu lười, ta đã luyện binh ở giáo trường hơn một canh giờ rồi, có người còn nói phải làm quân sư, làm gì có quân sư nào lười như vậy?”
Thẩm Ngọc bị nói không biết giấu mặt vào đâu, nhảy xuống giường rửa mặt thay y phục.
Quân Huyền Kiêu nhìn y đi giày cũng đ̣i không xong, vội vàng hấp tấp muốn chứng minh y cũng có thể hành động quyết đoán, hắn lắc đầu than nhẹ, kéo y đến bên cạnh bàn ngồi xuống.
“Ăn điểm tâm sáng trước đã.”
“Không kịp nữa rồi.”
Thẩm Ngọc nhìn bánh bao súp thịt* ở trêи bàn, nuốt nước miếng một cái, đứng dậy muốn chạy ra ngoài, bị Quân Huyền Kiêu kéo ngồi lại trêи ghế.
*Bản gốc là thang bao: một loại bánh bao, món
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/a-no/1501535/chuong-223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.