Edit: Vĩnh Nhi – Beta: Tiểu Vũ
Quân Huyền Kiêu giương cao khóe miệng, lòng trả thù nổi lên, cũng học theo Thẩm Ngọc, múc một gáo nước lớn giội ướt người Thẩm Ngọc, sau đó xoa giống như xoa một cục lông vậy.
“Ngươi làm cái gì thế?”.
“Tắm cùng nhau đi, ngươi với ta cũng không phải là lần đầu tiên cùng nhau tắm.”.
“Trước đó ta vừa mới tắm xong! Đừng làm ướt y phục của ta, mới thay đó!”
Thẩm Ngọc phản kháng lại hoảng sợ kêu lên, cả người vẫn bị Quân Huyền Kiêu làm cho ướt nhẹp, tóc tai lộn xộn, y tức giận đến thở phì phò, tiếc thương bộ y phục mình vừa mới thay.
“Hả? Ngươi còn mặc lễ phục để làm gì? Cởi ra.”
Quân Huyền Kiêu nhíu mày hỏi, Thẩm Ngọc không nói, hắn còn quên mất chuyện này, Thẩm Ngọc vẫn mặc bộ lễ phục lúc thành thân ở Sở thị, mấy ngày gần đây y còn giặt sạch sẽ phơi khô, Quân Huyền Kiêu vừa nghĩ tới việc này, trong lòng liền không thoải mái.
“Trong quân doanh rất khó tìm được y phục vừa vặn, lúc tắm ta lại không có y phục khác để thay!”
Thẩm Ngọc biết hắn đang suy nghĩ gì, lầm bầm một câu.
“Đồ nhỏ nhen, lúc này ngược lại biết để ý đến, trước kia làm cái gì? Ta còn không tìm ngươi tính sổ đây, ngươi còn dám nói ta trước.”.
Khí thế Quân Huyền Kiêu bị giảm mất một nửa, hỏi: “Ngươi tìm ta tính sổ cái gì?”.
“Biết rõ còn hỏi!” Thẩm Ngọc đấm ngực hắn hỏi, “Nếu không có người Hung Nô, có phải là ngươi vĩnh viễn sẽ không hiện thân không? Để cho ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/a-no/1501525/chuong-213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.