“Tri phủ Võ Định phủ này không tra xét người Hung Nô, hết lần này tới lần khác bắt chúng ta, quả nhiên có mờ ám với người Hung Nô!”
Thẩm Ngọc lắc lư trêи lưng ngựa khiến câu nói không trôi chảy, quay đầu nhìn lại, đã có tới hai mươi quan binh đuổi theo, đều là mũ sắt, trường thương, đại đao, trong đó có bảy tám người cưỡi ngựa, trong miệng hô đánh hô giết, khí thế hung mãnh.
“Bọn họ đuổi tới rồi!”
Ngựa của hai người bôn ba một đường đã mệt nhọc, dần dần bị quân lính đuổi kịp, chỉ cách có khoảng ba bốn trượng.
“Đứng lại! Xuống ngựa đưa tay chịu trói, sẽ tha chết cho các ngươi!”
“Chúng ta cũng không phạm tội, ngươi bắt chúng ta làm gì?” Trầm Ngọc quát hỏi.
“Nếu các ngươi là dân lành, làm sao phải chạy? Có thể thấy thân phận khả nghi!” Quan binh uy hϊế͙p͙ nói, “Nếu Tri phủ đại nhân hạ lệnh bắt các ngươi, chúng ta phải tự cố gắng hết sức làm tròn trọng trách, mang các ngươi về thẩm vấn, nếu không có tội gì sẽ thả các ngươi đi! Mau dừng lại!”
Lời này ngay cả Thẩm Ngọc cũng không tin, càng không cần nói đến Ách Vệ.
“Các ngươi tự tìm đường chết!”
Quan binh thấy người trước mặt không chút dao động, hai chân kẹp chặt ngựa đuổi theo, nhấc trường thương đâm về phía lưng Ách Vệ.
“Cẩn thận!”
Không cần Thẩm Ngọc nhắc, Ách Vệ đã cảm nhận được nguy hiểm, giống như là có mắt mọc sau lưng vậy, trở tay bắt được thân thương Hồng Anh*, dùng sức kéo một cái.Á Nô
Vốn là Ách Vệ có thể ung dung tránh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/a-no/1501518/chuong-206.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.