Edit: Tiểu Vũ – Beta: Vĩnh Nhi
“Ngọc Nhi! Ngươi…”
Tay Quân Huyền Kiêu ngừng lại ở giữa không trung, mi tâm nhíu lại thật sâu biến thành khϊế͙p͙ sợ và thống khổ.
“Ngươi thà rằng uống thuốc độc, cũng không chịu tha thứ cho ta? Thà chết cũng không nguyện ý giúp Bổn Vương?!”
Thẩm Ngọc lắc đầu nhè nhẹ, chỉ là y cảm thấy mệt mỏi quá, cả người đều mệt.
“Vậy thì vì cái gì!” Quân Huyền Kiêu giận dữ hét lên.
Thẩm Ngọc dùng thủ ngữ nói: “Tuổi còn nhỏ, ta muốn thoát khỏi tường viện thâm sâu, sau này ta lại muốn có được trái tim của Vương gia, cuối cùng ta chỉ muốn rời khỏi Hoàng cung… Nhưng chung quy lại vẫn là cầu mà chẳng được, không có việc nào làm được, đời này Vương gia có từng giống như ta thân bất do kỷ*?”
*thân bất do kỷ: có những chuyện không do bản thân làm chủ.
Nuốt xuống độc dịch, trong bụng đau thắt một trận, một luồng khí ngai ngái xông thẳng lên cổ họng Thẩm Ngọc, y nâng tay xoa khóe miệng, lau đi vết máu.
“Cho nên ngươi một lòng muốn chết?”
Quân Huyền Kiêu hô hấp dồn dập, hắn phẫn nộ với Thẩm Ngọc một lòng một dạ muốn chạy trốn khỏi hắn như vậy, nhưng lại đau lòng không thôi.
Thẩm Ngọc giống như là trả thù, ngẩng đầu khiêu khích nhìn thẳng hắn.
“Vương gia giam cầm ta lâu như vậy, thậm chí không ngại khiến ta hận ngươi, như vậy ta sẽ vĩnh viễn không quên được Vương gia, cho dù chạy tới chân trời góc biển, Vương gia cũng có thể bắt trở lại, vậy nếu chết thì sao? Vương gia còn có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/a-no/1501445/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.