Edit: Vĩnh Nhi – Beta: Tiểu Vũ
Thẩm Ngọc cầm theo một hộp phỉ thúy bước vào tẩm điện Trấn Bắc Vương, ngửi thấy được một mùi máu tanh nhàn nhạt.
Quân Huyền Kiêu ngồi ở trêи ghế đệm, chỉ mặc một kiện y sam (áօ ɭσ"ȶ) mỏng, dán sát vào đường cong mỹ kiện trêи thân thể, bụng quấn vải băng thật dày, loang lổ vết máu thấm ra.
Trêи bàn thấp để một ly chất lỏng màu xanh đậm, cùng cổ vương trùng độc Thẩm Ngọc đã từng uống không có gì khác biệt lắm.
Khóe miệng Thẩm Ngọc hiện lên ý cười như có như không, ngồi xổm xuống đối diện với Quân Huyền Kiêu.
“Ngọc Nhi, hôm nay ta đã đi ngoại thành phía Tây.”
Quân Huyền Kiêu đột nhiên nói, âm thanh trước sau như một đôn hậu trầm thấp, rất có khí phách nam tử.
“Gặp một đám thích khách, ta bị thương nhẹ, bất quá bọn họ đều bị ta giết sạch rồi….. May là ngươi không đến điểm hẹn, nếu không ngươi đụng phải bọn họ, ta cũng không biết sẽ phát sinh ra cái gì…”
Quân Huyền Kiêu tự nhiên nói, ánh mắt tựa như nhìn Thẩm Ngọc, lại giống như xuyên qua y nhìn về phía xa xôi hơn.
Thẩm Ngọc bình tĩnh giơ tay lên, dùng thủ ngữ nói: “Vương gia không cần thăm dò nữa, là ta dẫn dụ Vương gia ra khỏi thành, bản thân đương nhiên sẽ không đến điểm hẹn.”.
Thần thái trong đôi mắt thâm thúy của Quân Huyền Kiêu ngưng tụ, dừng ở trêи mặt Thẩm Ngọc, hơi kinh ngạc, sau đó là tràn đầy không thể tin nổi.
“Ta chạy tới ngoại thành phía Tây, phát hiện ngươi không ở đó, còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/a-no/1501444/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.