Ta đã dùng số thuốc mà phụ thân để lại để cứu Thẩm Nam Ẩn.
Bùi Tướng quân rất phấn khích, đi quanh ta vài vòng, sau đó ra lệnh đưa ta về doanh trướng của ông ta.
"Từ nay theo hầu bản tướng."
Thẩm Nam Ẩn dần tỉnh lại, cố gắng vùng vẫy để giữ lấy ta.
Cánh tay hắn vươn ra liền bị Bùi Tướng quân nắm lấy.
"Ta biết ngươi thích Ngu Mỹ Nhân. Ngươi cứ từ từ dưỡng thương, nàng sẽ không phải hầu hạ binh lính khác. Nàng sẽ ở bên cạnh bản tướng, ngươi yên tâm."
Nói xong, ông ta cười to rồi rời đi.
Ánh mắt Thẩm Nam Ẩn nhìn ta phức tạp, không biết có phải ta nhìn nhầm không, nhưng dường như trong đó, ngoài sự không nỡ còn có vài phần hối tiếc.
Nhưng không sao.
Hắn không nỡ rời xa ta.
Vậy khi ta theo Bùi Tướng quân, hắn sẽ có lý do để đối đầu với ông ta.
Bùi Tướng quân không giống Thẩm Nam Ẩn, hắn không hề ôn hòa.
Hắn có rất nhiều sở thích độc ác.
Biết ta biết y thuật, hiểu thuốc, hắn thường sai người mang đến các loại dược liệu, bắt ta làm người thử thuốc.
Đôi khi, hắn còn mang đến cả độc dược, ép ta uống rồi tự tìm cách giải.
Ta chỉ biết cảm thấy may mắn vì trước đây ở nhà đã học y thuật từ phụ thân và mẫu thân.
Dù không tinh thông, nhưng ta hiểu rõ dược lý.
Cũng may, quân y dưới trướng Bùi Tướng quân là người bị ép phải nhập ngũ.
Hắn thương xót
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/a-ngu-nha-ho-lieu/3741915/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.