A Mạch bất giác bật cười: “Cũng không chấp nhặt cùng nàng ta, mới rồi ngươi còn trừng mắt lườm người ta làm gì? Loại hành vi như thế nàychẳng lẽ lại gọi là nam tử hán đại trượng phu sao?”
Trương Sĩ Cường lúng túng đến mức sắc mặt đỏ bừng, lắp bắp nói khôngnên lời. A Mạch cười cười, đuổi hắn đi xuống nghỉ ngơi, bản thân mìnhthì lững thững đi ra khỏi đại trướng, cứ đi tiếp, trong lúc vô tình đãđi tới chỗ ở của Từ Tú Nhi. Tiểu Ngũ và một người lính khác đã đổi thành quần áo của thường dân, đắp tạm gian nhà tranh ở trong sân nhà của TừTú Nhi ở tạm, thấy A Mạch đến liền tới bẩm báo: “Chuyện gì Từ cô nươngcũng không để chúng ta nhúng tay vào, trái lại ở đây nàng lại nấu đồ ănthức uống cho chúng ta.”
A Mạch hiểu được gật đầu. Là nàng nhất thời sơ xuất, Từ Tú Nhi là một nữ tử còn trẻ tuổi, lại mang thai, nàng lại phái hai người đàn ông ởlại chăm sóc, hiển nhiên là rất bất tiện. Từ Tú Nhi ở trong phòng nghethấy trong sân có tiếng động liền mở cửa phòng, mời A Mạch vào trongphòng ngồi, lại rót nước cho nàng, lúc này mới mới ngồi xuống một bên,lấy cái áo trẻ em trong cái rổ đan từ từ khâu vá, một bên khuyên nhủ AMạch: “Mạch đại ca, ta biết là ngươi tốt với ta, nhưng ta ở đây một mình rất tốt. Trong thôn này mặc dù nghèo khổ, tuy nhiên người dân cũng hiền lành chất phác, chưa từng có người làm khó dễ ta, Mạch đại ca không cần bảo bọn họ trông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/a-mach-tong-quan/3196744/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.