Khi tin tức đến tay A Mạch đã là trung thu, quân chủ lực Giang Bắcvừa mới di chuyển đến dãy núi Thập Tự. Đúng như nàng dự đoán Chu ChíNhẫn không tấn công Ký Châu, đây là một tin vui, nhưng mà hắn lại chiaquân thành mấy đường đuổi theo sát quân Giang Bắc vào núi Thái Hành, đây lại là một tin buồn. Buồn vui lẫn lộn, tâm tình A Mạch rất phức tạp.Trái lại Từ Tĩnh nghĩ rất thoáng, cười nói: “Mạc Hải đang ở La Thànhgiằng co cùng Phó Duyệt, quân Chu Chí Nhẫn quá vội vàng mà bỏ quên miếng thịt béo, không nên đuổi theo sau mông chúng ta, xem ra trước đó TrầnKhởi đã dặn, trước tiên nhất định phải đánh tan quân chủ lực của chúngta rồi hãy nói.”
A Mạch từ từ gật đầu, nếu là Trần Khởi nàng cũng sẽ như vậy, năm ấycũng bởi vì coi thường mà thả quân Giang Bắc vào núi Ô Lan, bây giờ mớisinh ra rất nhiều phiền toái theo sau, cho nên lần này Trần Khởi quyếtsẽ không cho nàng cơ hội tạm nghỉ lần nữa.
Từ Tĩnh thấy khuôn mặt A Mạch nặng nề, không khỏi khuyên nhủ: “Tuytình hình hiện tại của chúng ta khó khăn, nhưng mà cũng không phải không đủ sức vùng lên, Chu Chí Nhẫn vì đuổi theo chúng ta đã vài lần phảichia quân ra, hắn tuy là một vị lão tướng thế nhưng lại phạm vào điềuđại kỵ của nhà binh, có thể thấy được Trần Khởi rất vội vàng truy đuổi.Việc này nói lên điều gì?”
A Mạch nhìn Từ Tĩnh một cái, sau một phen suy tính, đáp: “Chiến sự ởLĩnh Nam đã gần đến hồi kết, Trần Khởi đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/a-mach-tong-quan/3196743/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.