Trung tuần tháng năm, tiết trời đãvào hạ, cuối cùng quân Giang Bắc cũng đã đến ngoại thành Thái Hưng. BắcMạc vì muốn thể hiện thành ý nghị hòa, nên đã cho Chu Chí Nhẫn lãnh binh lui về phía bắc một trăm dặm, để quân Giang Bắc vào thành Thái Hưng.Nhưng Vệ Hưng lại chưa vội vàng đưa đại quân vào thành, mà làm theo đềnghị của A Mạch, hạ lệnh cho đại quân đóng quân ở phía tây thành TháiHưng, đồng thời lưu những tướng lĩnh tâm phúc đóng ở trong doanh trại,chỉ dẫn theo vài vị tướng lĩnh cao cấp cùng vài thuộc hạ văn chức tiếnvào Thái Hưng. 
Thành Thái Hưng, là thành lớn nhấtvùng Giang Bắc của Nam Hạ, từ năm Thịnh Nguyên thứ hai đến nay đã bị Bắc Mạc vây khốn gần hai năm! Trong thành vốn dự trữ sung túc nên không hềxuất hiện thảm kịch người ăn thịt người, nhưng dân chúng trong thànhcũng đã sớm quen với việc nhìn cửa thành đóng chặt mà lo lắng đề phòngtừng ngày. Nay cửa thành đột nhiên được mở ra, lập tức mọi người đều cóchút ngây ngốc, đợi đến khi thấy đoàn quân tiến vào là quân Nam Hạ, dânchúng tưởng rằng chiến trận bấy lâu nay cuối cùng đã giành được thắnglợi, vui sướng không kìm nén được mà hoan hô ầm lên, lại có người lấypháo ra đốt thả bên đường, nào ngờ khi âm thanh tiếng pháo vẫn còn nổgiòn bên tai, lại thấy người Bắc Mạc cũng tiến vào cửa thành… 
Lần này, dân chúng Thái Hưng đúng là trợn tròn mắt mà nhìn. 
Nghị hòa vốn là hai bên đều phải phái sứ thần đến cùng bàn bạc, năm Thịnh Nguyên thứ hai, Nam 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/a-mach-tong-quan/3196695/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.